1.
a)Mưa nhẹ nhàng rơi trên mái tóc cô nữ sinh vương vấn mùi hoa sữa trên áo người học trò.
b) Cơn gió heo may tinh nghịch thổi bay những thảm lá khô xào xạt như tiếng chân người qua phố.
c) Mặt trời còn ngái ngủ trong chiếc chăn mây mềm mại đặt ngang bụng.
2
- Bác mặt trời đã dậy và bắt đầu chiếu những ánh nắng đầu tiên xuống vạn vật.
- Bầu trời như một bức tranh đầy nghệ thuật trong hai màu chủ đạo: vàng , trắng và cả nét nổi của màu xám đen
- Những hàng cây xanh vừa choàng tỉnh dậy sau giấc ngủ dài cũng vươn mình đón nhận ánh mặt trời buổi sớm.
- Thả hồn theo gió, cùng tận hưởng làn không khí mát dịu, trong lành của buổi sáng tinh sương và sắc xanh của những thoải sườn, cao nguyên bát ngát.
Lại một ngày nữa lại bắt đầu trên dải đất cọc cằn nhưng đầy tình yêu thương này. Vâng, và mảnh đất đó chính là nơi chôn rau cắt rốn của tôi, mang hai tiếng gọi thân thương khiến tôi không thể nào quên - Khánh Hòa. Sáng sớm, làn sương mù lạnh buốt đã bao quanh thôn xóm làng xa, chỉ còn lại một màu trắng phau, giăng tứ phía làm tôi chẳng thấy được rõ ràng những cảnh vật xung quanh. Càng về sau, mặt trời càng ló dạng, càng lên cao sau những ngọn đồi xanh biếc phía xa xa thì tôi mới cảm nhận được hết không khí buổi sáng trong lành trên mảnh đất của biển khơi. Cơn gió mát thoang thoảng bay trên những bông lúa mới chớm nở, mang hương vị của muối, của biển cả vào đất liền. Những cành cây còn ủ rũ sau trận mưa đêm qua giờ đây đã choàng tỉnh giấc, vươn lên khoe sắc đơm hoa. Những cơn sóng xô bờ tung bọt trắng xóa như những cô cậu bé tuổi mới lớn lon ton trên bãi biển mênh mang gió thổi. Ôi, nhưng sao tôi lại chú ý tới các chú làng chài da ngăm đen đang giăng buồm chuẩn bị ra khơi bắt cá. Buổi sáng tinh mơ đã bắt gặp những đoàn tàu rực rỡ màu sắc du ngoạn trên mặt nước xanh bao la. Khung cảnh buổi sáng tật đẹp làm sao! Tôi yêu lắm khung cảnh buổi sáng này, nó không đông đúc như Thành phố Hồ Chí Minh, không cổ kính như Hà Nội, cũng không nhộn nhịp như Đông bằng Sông Cửu Long, mà nó mang một chút dễ chịu từ biển cả, một chút yên bình từ thôn xóm và một chút hùng vĩ của núi rừng. Vâng, đó chính là buổi sáng của quê hương tôi, buổi sáng của Mẹ biển Đông bao la, buổi sáng của vùng đất thiêng liêng nhuộm đỏ dòng máu anh hùng, và nó mang tên "KHÁNH HÒA".