Hình ảnh của một mùa xuân xứ Huế đã được tác giả mở đầu bài thơ:
" Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Một giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng."
Một nét đặc trưng nơi xứ Huế là hình ảnh màu tím. Một màu tím gợn nhẹ như màu tím hoa sim mọc giữa dòng sông xanh. Cảm xúc về mùa xuân mở ra thật ngỡ ngàng, bất ngờ, không gian rộng lớn, mang vẻ đẹp hai hòa, sôi động. Không chỉ cảm nhận mùa xuân bằng thị giác mà Thanh Hải còn cảm nhận bằng cả thính giác, lắng nghe tiếng chim chiền chiện. "Giọt long lanh" ở đây không chỉ hiểu là giọt mưa xuân mà nó còn là giọt sắc màu, âm thanh, thời gian khiến tác giả say sưa, ngây ngất trước vẻ đẹp của mùa xuân. Một từ "hứng" cũng đủ để diễn tả sự trân trọng của nhà thơ đối với vẻ đẹp của thiên nhiên, đất trời. Nó còn cho chúng ta thấy được tác giả là một người yêu thiên nhiên và ông đã cảm nhận là bức tranh mùa xuân bằng cả tâm hồn và bình yên cuộc sống.