trên đời này có bt bao thứ kì diệu , đẹp lung linh huyền ảo nhưng đối với riêng tôi ko có gì đẹp hơn cảnh biển vào buổi chiều khi hoàng hôn buông xuống. những tia sáng mặt trời cuối cùng còn sót lại trên nền trời đã sẩm màu gợi cho ta cảm giác buồn . gió lướt nhẹ qua khiến cho tôi cảm thấy se se lạnh . sóng biển lúc này dập dờn , nhẹ nhàng tràn vào bờ cắt trắng phau . mặt biển tĩnh lặng , ko còn những cơn sóng lớn như hồi chiều và cũng ko còn nhiều người ra hóng biển nữa . những con sao biển , ốc biển có lẽ ko dếm xuể . nó bò trên cát , ko 1 ai lm phiền nó vào lúc này . bình yên , lặng lẽ giữa khoảng ko rộng lớn . cây cối xung quanh cũng mệt mỏi vs cuộc sống . nó dường như muốn từ bỏ tất cả để sống 1 cuộc sống thật vui vẻ nhưng nó ko lm đc , nó ko thể bỏ đất mẹ để đi nơi khác , ko cs ai ngoài đất mẹ chở che cho nó. đó là nơi bình yên nhất rồi . trời bắt đầu tối dần tối dần và rồi tôi chìm trong cảnh biển bình minh, say đắm nó tới nỗi ko cs j có thể ngăn cản tôi đến với biển ....