Chứng minh:
– Trăng trong “Nhật kí trong từ”, bài Ngắm trăng:
“Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ”.
– Trong chiến khu của bác có bài Rằm tháng giêng
“Rằm xuân lông lộng trăng soi
Sông xuân nước lẫn màu trời thêm xuân
Giữa dòng bàn bạc việc quân
Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền”.
Hay bài:
“Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa
Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà”.
Ánh trăng đêm rằm, khi Người thương nhớ các cháu thiếu niên, nhi đồng:
“Trung thu trăng sáng như gương
Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng”
– Bác là thi sĩ yêu trăng, yêu quê hương đất nước và con người.
– Trăng trong thơ Bác thật đặc biệt, thật đẹp, tạo nên một nét lãng mạn, một bản sắc riêng trong thơ Bác. (cô giáo chỉ ajh )