Chuyện về một cành nho
Một cành nho mảnh mai lớn lên nhờ những dòng nước khoáng tinh khiết từ lòng đất. Nó thật trẻ trung, khỏe mạnh và đầy sức sống. Nó cảm thấy rất tự tin khi tất cả chỉ dựa vào chính bản thân nó.Nhưng một ngày kia, bão lốc tràn về, gió thổi dữ dội, mưa không ngớt, cành nho bé nhỏ đã bị dập ngã. Nó rũ xuống, yếu ớt và đau đớn. Cành nho đã kiệt sức. Thật tội nghiệp! (2) Bỗng nó nghe thấy tiếng gọi của cành nho khác: “Hãy lại đây và nắm lấy tay tôi”Cành nho do dự trước lời đề nghị ấy. Từ trước đó đến giờ, cành nho bé nhỏ đã quen tự giải quyết mọi khó khăn một mình. Nhưng lần này nó đã thật đuối sức… Nó ngước nhìn cành nho kia với vẻ e dè và hoài nghi. “Bạn đừng sợ, bạn chỉ cần quấn những sợi tua của bạn vào tôi là tôi có thể giúp bạn đứng thẳng dậy trong mưa bão” –Cành nho kia nói. Và cây nho bé nhỏ đã làm theo. Gió vẫn dữ dội, mưa tầm tả và tuyết lạnh buốt ập về. Nhưng cành nho bé nhỏ không còn đơn độc, lẻ loi nữa mà nó đã cũng chịu đựng với những cành nho khác. Và mặc dù những cành nho bị gió thổi lắc lư, chúng vẫn tựa vào nhau như không sợ bất cứ điều gì
Câu 1: Viết đoạn văn khoảng 8-9 câu trình bày suy nghĩ của em về bài học cuộc sống đc gợi ra từ câu chuyện "Chuyện về một cành nho" ở trên
Câu 2:Viết bài văn trình bày cảm nhận của em về 2 đoạn thơ sau:
Áo anh rách vai
Quần tôi có vài mảnh vá
Miệng cười buốt giá
Chân không giày
Thương nhau lắm lấy bàn tay
Đêm nay rừng hoang sương muối
Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới
Đầu súng trăng treo
( Trích Đồng Chí-Chính Hữu,Đầu súng trăng treo,NXB Văn học Hà Nội
Ta hát bài ca gọi cá vào
Gõ thuyền đã có nhịp trang cao
Biển cho ta có như lòng mẹ
Nuôi lớn đời ta tự buổi nào
Sao mở, kéo lưới kịp trời sáng
Ta kéo xoăn tay chùm cá nặng
Vẩy bạc đuôi vàng loé rạng đông
Lưới xếp buồm lên đón nắng hồng
(Trích Đoàn thuyền đánh cá-Huy Cận, Tuyển tập Huy Cận,tập 1,BXB Văn Học,1986)
Có thể giúp mình đc không ạ mình đang cần gấp lắm