Cơ sở kinh tế của xã hội phong kiến phương Đông là kinh tế nông nghiệp, kết hợp chăn nuôi và một số ngành thủ công. Với những đặc trưng cơ bản:
- Sản xuất nông nghiệp bị bó hẹp, đóng kín trong các công xã nông thôn.
- Ruộng đất chủ yếu ở trong tay địa chủ, quý tộc, quan lại. Họ giao cho nông dân lĩnh canh cày cấy rồi thu tô, thuế.