Cô tôi vẫn cứ tươi cười kể câu chuyện cho tôi nghe. Có một bà họ nội xa vào trong ấy cân gạo về bán. Bà ta một hôm đi qua chợ thấy mẹ tôi ngồi cho con bú ở một bên rổ bóng đèn.Mẹ tôi ấn vận rách rưới mặt mày xanh bủng, người gầy rạc đi,Thấy hết bà ta thương tình toàn gọi hỏi xem thì mẹ tôi vội quay đi, lấy nón che… Cô tôi chưa dứt câu, Ủa Hồng tôi đã nghẹn ứ khóc không ra tiếng. Giá những cổ tục đã đầy đọa mẹ tôi là một vật như hòn đá hay cục thuỷ tinh, Đầu mẩu gỗ, tôi quyết vô lấy ngay mà cắn, mà nhai, mà nghiến cho kỳ nát vụn mới thôi (Viết đoạn ghi lại ấn tượng của mình về hình ảnh bé Hồng trong đoạn trích trên viết đoạn văn từ sáu đến tám câu )

Các câu hỏi liên quan