– Tỏ ý còn nhiều sự vật, hiện tượng tương tự chưa liệt kê hết (thường đặt ở giữa câu hoặc cuối câu);
+ Thể hiện ca Huế có sôi nổi, vui tươi, có buồn cảm, bâng khuâng, có tiếc thương ai oán…
– Thể hiện chỗ lời nói bỏ dở, hay ngập ngừng, ngắt quãng.
+ Chị ơi, em… em. – Nó bỏ lửng không nói tiếp
– Làm giãn nhịp điệu câu văn, chuẩn bị cho sự xuất hiện của một từ ngữ biểu thị nội dung bất ngờ hay hài hước, châm biếm.
+ u… ù…ù
Tầm một lượt
– Biểu thị lời trích dẫn bị lược bớt:
+ Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm ta sẵn có (…).
Có trường hợp, dấu chấm lửng được thay thế bằng kí hiệu: v.v…
Những bức tranh ấy mang những hình vẽ khác nhau: hái dừa, gà mẹ gà con, , Đinh Tiên Hoàng cưỡi rồng v.v…