Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đep trời.
Bn tham khảo:
Bài Làm :
Thiên nhiên là người bạn đồng hành không thể thiếu trong cuộc sống của con người. Thiên nhiên trong trái tim mỗi người một khác nhau, có thể là cánh đồng lúa chín cò bay thẳng cánh, là ngọn đồi gió lộng trong veo, là dòng sông quanh co uốn khúc, hay rặng tre rì rào gió thổi. Nhưng với em, thiên nhiên rất đơn giản và gần gũi thôi. Đó là khu vườn một buổi sớm mai.
Chú gà trống nào cất tiếng gáy vang, đánh thức cả một vùng quê khỏi giấc ngủ dài. Từng làn khói bếp bay lên không trung, quyện vào trong những làn mây như tấm khăn choàng mong manh, huyền ảo. Ông mặt trời vén màn mây mỏng, từ từ ló dạng ở đằng Đông. Ánh ban mai hồng hồng len lỏi khắp mọi ngóc ngách, chiếu sáng cả khu vườn nhỏ.
Tiết trời mát mẻ và dễ chịu, tiếng gọi mùa hè từ khu vườn tràn ngập sức sống níu bước chân em đến chiêm ngưỡng. Thật kỳ diệu biết bao! Trước mắt em, khu vườn hiện ra như một vùng đất rực rỡ, một bức tranh tuyệt đẹp! Ánh nắng tinh nghịch mà nhẹ nhàng vuốt ve cảnh vật, tràn ngập cả lối đi. Đuổi theo bước chạy của nắng và gió, sắc vàng của hoa cải lọt vào mắt em. Giữa màu xanh mơn mởn của lá rau, hoa cải bung nở từng chùm, nghiêng mình trong gió. Những cây bắp cải xanh non, đáng yêu phô ra thân hình béo tròn bụ bẫm, kiêu hãnh với những củ su hào bé nhỏ hơn mình. Những giọt sương long lanh còn đọng trên kẽ lá, đẹp như những viên pha lê trong suốt.
Gió nhẹ nhàng luồn qua mái tóc em, mang theo hương thơm nhẹ dịu đầy quyến rũ của hoa hồng. Những nụ hoa còn chúm chím hôm qua, nghe tiếng gọi của thời gian mà nở rộ chào ngày mới. Cạnh đó, vài bông hoa dại vô danh khiêm tốn giấu bộ váy giản dị trắng tinh sau chiếc lá xanh thẫm. Cây bưởi già cuối vườn cũng âm thầm, lặng lẽ đơm bông. Cơn gió mạnh thổi qua khiến cánh hoa lả tả rơi, dệt một tấm thảm hoa bưởi trên nền đất. Dập dờn trong ánh nắng, ong bướm từ phương trời nào rủ nhau kéo đến, chăm chỉ lấy phấn hoa để làm mật ngọt cho đời. Những chú chim cất tiếng hót líu lo, ríu rít chuyền cành, cùng nhau hòa tấu lên bản nhạc chào ngày mới, gọi mùa hè về trong từng nhịp thở.
Mặt trời dần lên cao, ánh nắng dịu nhẹ cũng trở nên gay gắt. Cây chuối già đang trổ hoa nghiêng bóng soi mình xuống mặt ao xanh thẳm. Gà mẹ lích chích gọi đàn con nhỏ, từng cục bông vàng nhỏ xíu lon ton chạy theo chân gà mẹ, hưng phấn ồn ào khi bới được thức ăn từ lòng đất. Gió vẫn rì rào thổi khiến cả khu vườn lao xao tiếng lá rụng. Bầu trời trong xanh và cao vút. Cả khu vườn yên lặng khoe sắc, đẹp như một mảnh ghép của bức tranh làng quê thanh bình. Em khoan khoái hít thở bầu không khí trong vườn, tâm hồn bình yên đến lạ.
Một khu vườn nhỏ bé, đơn sơ nhưng chứa đựng trong mình vẻ đẹp kỳ diệu hơn thế. Một chút nắng, một chút gió và một chút yêu thương ngọt ngào. Hình ảnh khu vườn một sớm ban mai trong trẻo mà đẹp đẽ sẽ là hình ảnh quý giá của quê hương, của mái nhà thân yêu mà em luôn ghi nhớ và mang theo đến cuối cuộc đời.
----Hãy tả một nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường mà em đã có dịp quan sát, đã đọc trong sách hoặc nghe kể lại
BL
tuổi thơ của chúng ta không bao giờ quên được những bộ phim hoạt hình, và nhân vật trong phim đó.nhưng qu bao nhiêu phim đi nữa thì doraemon là phim mà em thích nhất.
trong phim thì em thích nhất chú mèo máy doraemon.
Doraemon, một chú mèo máy vui tính, khá nhanh trí nhưng đôi lúc lại lẩm cẩm. Cậu ta mắc chứng ám ảnh sợ chuột, đặc biệt là chuột nhắt vì trong tương lai, cậu bị chuột cắn mất đôi tai. Mỗi khi gặp chuột nhắt, cậu đều chạy trốn với tốc độ (129,3 km/giờ), nhiều khi sợ quá và bất tỉnh. chỉ vì đặc điểm ko thể sửa mà Doraemon đã gây ra nhiều điều rắc rối cho mọi người và Nobita cũng lợi dụng điều này để vòi vĩnh những bảo bối trong chiếc túi thần kỳ. Hàng ngày, Doraemon phải chăm sóc suốt ngày suốt đêm cho Nobita, không rời khỏi nhà dù là ai đó rủ cậu đi chơi, đến khi nào Nobita đi đâu đó không có ở nhà thì cậu mới được tự do, trong thời gian đó thì Mèo Ú sẽ tận dụng thời gian đi mua bánh rán hay đi trò chuyện với các cậu mèo hàng xóm và cậu cũng chăm sóc mấy bạn mèo hàng xóm nhất là MiMI, người làm cậu tốn công nhất là Nobita. Tuy tên của Doraemon không xuất phát từ bánh dorayaki nhưng loạt phim đã dựa trên sự giống nhau phát âm (dora-), thứ bánh này (các bản dịch tiếng Việt gọi là bánh rán) đã trở thành thức ăn mà Doraemon thích nhất. Bánh rán mà Doraemon thích là từ khi cô bạn gái Noramyako của cậu cho cậu ăn để an ủi, động viên, xua tan chuyện buồn điểm kém thời thế kỷ 22 Doraemon ra đời. Đây là thứ bánh truyền thống của Nhật Bản. Doraemon từng nói rằng nếu không được ăn bánh rán quá 3 ngày thì cậu sẽ không sống nổi, thường hay bứt rứt không yên. Chính vì thích bánh rán nên cậu thường được mời ăn để thuyết phục cậu mượn bảo bối nhất là Nobita. Trong các tập phim tranh Doraemon, ban đầu cậu thường từ chối Nobita khi cậu mượn bảo bối. Nhưng sau đó cậu đều đồng tình và cho mượn. Có điều là các bảo bối đều được Nobita sử dụng không đúng mục đích và thường có những cảnh như khoe Shizuka hay bị Jaian, Suneo tịch thu, sau đó gây ra các tình huống trớ trêu khiến cho phim Doraemon trở nên hấp dẫn.Trong những cuộc phiêu lưu, Doraemon luôn là vị cứu tinh của chúng bạn nhờ chiếc túi thần kì chứa đủ các bảo bối của thế kỉ 22 nhưng hơn cả đó là cậu có một tấm lòng nhân hậu,dũng cảm,luôn giúp đỡ bạn bè khi khó khăn. Vì là một Robot cao cấp của tương lai, nên Doraemon vẫn bị muỗi đốt, bỏng, cảm lạnh, buồn ngủ, đổ mồ hôi như con người thật để tiện chăm sóc và sống cùng trẻ nhỏ, Doraemon rất ghét mùa đông vì sợ lạnh và không thể chịu nổi thời tiết lạnh giá, hay cuộn tròn bên bàn sưởi, ôm lò sưởi và đắp chăn kín người.
Dù đã bao nhiêu năm trôi qua thì em vẫn thích chú mèo máy Doraemon vì nó đã để lại ấn tượng cho em rất nhiều suốt quá trình xem phim.
Chúc bn hok tốt!!!