ĐỀ 2 I. ĐỌC HIỂU (4,0 điểm) Đọc đoạn trích: Dương Đức Công tên là Tạc, người phủ Thường Tín xứ Sơn Nam. Về triều vua Huệ Tông nhà Lý, ông làm quan coi việc hình án trấn Tuyên Quang, xét rõ mọi điều oan khuất, khiến các vụ án đều được công bằng. Vì sự nhân từ phúc hậu, người thời bấy giờ gọi là Đức Công. Năm 50 tuổi, Đức Công vẫn không có con trai, chợt bị ốm nặng rồi chết, hồi lâu lại tỉnh bảo với mọi người rằng: - Ta vừa đến một chỗ thành mực vách sắt, toan bước chân vào thì có một viên chức ngăn lại. Viên ấy dẫn ta đi sang phía hữu, thấy có những cửa đỏ biển son. Vén áo đi vào cửa này thì thấy san sát những tòa rộng dãy dài, có đến hơn trăm người thắt đai đứng hầu sau trước. Giữa có hai vị mặc áo bào tía ngồi đối diện nhau ở bên một cái án, đưa mắt cho viên chức kia bảo lấy sổ son của họ Dương ra xem, một lát hai vị cùng nhìn nhau bảo rằng: - Dương gian thật không có người nào được thế, cứu sống cho mọi người nhiều lắm. Chỉ tiếc hưởng tuổi không dài và dòng sau không người nối dõi. Người như thế mà không biểu dương thì làm sao khuyến khích cho kẻ khác được; ta sẽ phải tâu lên Thượng đế. Bèn truyền cho Đức Công hẵng xuống tạm nghỉ ở cái hành lang phía đông. Chừng độ nửa ngày, hai vị ấy lại sai dẫn Đức Công vào, bảo rằng: - Nhà ngươi ngày thường vốn có tiếng là người lương thiện. Thượng đế khen ngợi, bancho một người con trai tốt và cho sống lâu thêm hai kỷ nữa. Nên mau về đi mà cố gắng làm thêm điều âm đức, đừng bảo là trên cõi âm minh không biết gì đến. Đoạn sai viên chức kia dẫn về. (...) Bà vợ cũng nói là đêm qua lúc cuối canh một, có ngôi sao nhỏ rơi vào lòng, lòng bỗng thấy rung động. Rồi bà có mang đủ ngày tháng sinh ra được một cậu con trai, đặt tên cho là Thiên Tích. (Trích Truyện gã Trà đồng giáng sinh, Truyền kì mạn lục, Nguyễn Dữ, NXB Hội nhà văn, 2020, tr.45 – 46) Thực hiện các yêu cầu sau: Câu 1. Chỉ ra phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn trích. Câu 2. Theo đoạn trích, chức quan của nhân vật Dương Đức Công là gì? Câu 3. Hành động nào khiến Dương Đức Công được khen ngợi là người nhân từ phúc hậu? Câu 4. Theo anh/chị, hành động hai vị quan mặc áo bào tía xem xét lại những việc Dương Đức Công từng làm và tỏ ý muốn biểu dương, khuyến khích cho thấy ông là người như thế nào? Câu 5. Hãy chỉ ra và nêu tác dụng của chi tiết kì ảo được sử dụng trong đoạn trích. Câu 6. Từ chi tiết Dương Đức Công vì lương thiện nên được “khen ngợi, ban cho một người con trai tốt và cho sống lâu thêm hai kỷ”, anh/chị rút ra bài học gì về cách sống ở đời?

Các câu hỏi liên quan

I. ĐỌC – HIỂU (4,0 điểm) Đọc đoạn trích: Ðời vua Giản Ðịnh nhà Trần, binh lửa luôn năm, nhiều nơi bị đốt; số chùa chiền còn lại, mười không được một, mà cái số còn lại ấy, cũng mưa bay gió chuyển, đổ ngã xiêu nghiêng, tiêu điều đứng rủ ở giữa đám cỏ hoang bụi rậm. Sau khi quân Ngô lui, dân trở về phục nghiệp. Có viên quan là Văn Tư Lập đến trị huyện ấy, thấy những cảnh hoang tàn đổ nát, bèn róng rả dân đinh các xã, đánh tranh kên nứa mà sửa chữa lại ít nhiều. Ngồi ở huyện ấy một năm, thấy dân quanh huyện khổ về cái nạn trộm cắp, từ gà lợn ngỗng ngan đến cá trong ao, quả trong vườn, phàm cái gì ăn được đều bị mất hết, Tư Lập than rằng: "Ta ở vào địa vị một viên ấp tể 1 , không có cái minh để xét ra kẻ gian, cái cứng để chế phục kẻ ác, vì nhân nhu mà hỏng việc, chính là cái lỗi tự ta". Song Tư Lập cho rằng những đám trộm cắp vặt ấy, cũng không đến nỗi là đáng lo ngại lắm, nên chỉ sức họ các thôn dân, đêm đêm họ vẫn canh phòng cẩn mật. Trong khoảng một tuần, tuy canh phòng chẳng thấy gì cả, nhưng những việc trộm vặt cũng vẫn như trước. Lâu dần càng không thấy chúng kiêng sợ gì, đến nỗi lại vào bếp để khoắng hủ rượu của người ta, khi mọi người đổ đến vây bắt, thì kẻ gian đã biến đi đằng nào mất, chẳng thấy gì cả. Tư Lập cười mà nói: - Té ra lâu nay vẫn ngờ oan cho lũ kẻ trộm, kỳ thực đó là lọai ma quỷ, hưng yêu ác quái đó mà thôi. Những sự quấy rối bấy nay, đều tự vật này cả. Ðó rồi đi mời khắp các thầy phù thủy cao tay, xin bùa yểm trấn. Song càng bùa bèn trừ yểm, sự quấy quắc vẫn tệ hơn trước. (Tư Lập nghe lời Vương tiên sinh, một người giỏi bói dịch, ra đứng ở phía tả cửa huyện đón một người mặc áo vải săn, túi da tên thiếc về và giúp trừ hại cho dân. Sau người ấy giúp sự trừng yêu mà thành!) Quan huyện Văn Tư Lập dốc hết hòm rương để trả ơn, người kia chở nặng mà về. Từ đấy yêu tà tuyệt tịch không còn thấy tăm bóng đâu nữa. (Trích Chuyện cái chùa hoang ở huyện Đông Trào, Truyền kì mạn lục, Nguyễn Dữ, NXB Hội nhà văn, 2020, tr.162 – 168) Thực hiện các yêu cầu sau: Câu 1. Chỉ ra phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn trích. Câu 2. Trong đoạn trích, viên quan Tư Lập đã làm gì đầu tiên sau khi đến nhậm chức tri huyện Đông Trào? Câu 3. Trước nạn trộm cắp vặt quấy quá dân huyện, viên quan Tư Lập đã có những hành động nào? 1 ấp tể: tên gọi vị quan huyện 9 Câu 4. Từ lời than của Tư Lập, anh/chị nhận thấy ông là một vị quan như thế nào? Câu 5. Hãy chỉ ra và nêu tác dụng của các chi tiết kì ảo được sử dụng trong đoạn trích? Câu 6. Từ hành động “dốc hết hòm rương để trả ơn, người kia chở nặng mà về”, anh/chị rút ra bài học gì về cách ứng xử của con người trong cuộc sống?