Từ ngàn đời nay trăng vẫn luôn là sự vật thiên nhiên vĩnh hằng toả ánh sáng dịu hiền chiếu xuống nhân gian. Ánh trăng trong em lúc nào cũng đẹp nhưng em thích nhất là ngắm trăng vào đêm rằm mùa hạ, vì trăng vào khoảng thời gian này đem tới phong vị thật đặc biệt.
Những đêm trăng thường là những đêm ngày hè, bởi chỉ có những ngày hè thì vầng trăng mới tỏ rạng nhất, những vì sao đêm cũng có dịp phô sắc, long lanh khắp bầu trời. Vì vậy mà trong cảm nhận của em mùa hè chính là mùa trăng, mùa có ánh trăng đẹp nhất, rực rỡ nhất. Và cũng trong những ngày hè, khi em đã bước vào một kì nghỉ dài đầy lí thú, buổi tối em cũng không phải học hay làm những bài tập chuẩn bị cho buổi học ngày hôm sau ở trường nữa. Sau khi ăn cơm tối em có thể thỏa thích vui chơi, tham gia bất cứ hoạt động hè nào do thôn xã tổ chức như: tập thiếu niên, tập văn nghệ…Nhưng hoạt động mà em yêu thích nhất đó chính là cùng ông nội ngắm trăng ở mái hiên, ngồi nghe ông kể những câu chuyện đầy thú vị và hấp dẫn.
Ngắm trăng không hề nhàm chán, vô vị như mọi người thường nghĩ đâu nhé, khi ngắm trăng sẽ có cảm giác bình yên, và khi ấy có điều kiện để cảm nhận toàn bộ vẻ đẹp của bầu trời về đêm, cảm nhận được vẻ đẹp của quê hương mình, từ đó cảm thấy yêu hương quê hương, nói mình sinh ra; cảm thấy yêu đời hơn. Khi xưa em thường rất ghét buổi tối, em chỉ thích thời khắc của ban ngày, vì khi ấy em có thể đi học, vui chơi, cùng ông bà bố mẹ tham gia vào các hoạt động sinh hoạt của đời sống. Ban ngày cũng là thời điểm vui tươi, rộn rã nhất. Nhưng ban đêm thì không vậy, màu đen của bóng tối bao phủ mọi nơi, cùng với vẻ tĩnh lặng đến đáng sợ của không gian làm em cảm thấy sợ hãi, nó luôn gợi cho em liên tưởng đến những điều kì bí, ma quái.
Giữa đồng quê, ngắm cảnh một đêm trăng đẹp như vậy, em cảm thấy yêu thiên nhiên, cảnh vật quê hương hơn. Sau này dù có đi đâu bao xa em cũng sẽ luôn nhớ về ánh trăng dịu hiền nơi quê nhà. Nơi đã bắt đầu và ôm ấp biết bao giấc mơ hồn nhiên, ngây ngô của em.