a.Câu thơ trên nằm trong bài thơ "Tĩnh dạ tứ"
Tác giả: Lý Bạch
b.
Nghi thị địa thượng sương
Cử đầu vọng minh nguyệt
Đê đầu tư cố hương.
c.Sàng tiền: đầu giường(Tiền :đầu ; Sàng :giường)
Minh nguyệt: trăng sáng(Minh :sáng ; Nguyệt :trăng)
Nghi thị: ngờ là(Nghi :ngờ)
thượng sương: sương phủ(Thượng :phủ).
d.Ý kiến đó là sai.Vì:
-Câu 1:
+Sàng tiền minh nguyệt quang nghĩa là:Đầu giường ánh trăng rọi.
Từ "đầu giường" nói về sự thao thức của tác giả ko ngủ được vì lòng man mác nhớ quê trong cảnh đêm trăng ấy.
-Câu 2:
+Nghi thị địa thượng sương, nghĩa là:"Ngỡ mặt đất phủ sương"
Tưởng tượng cảnh ánh trăng đẹp như bao phủ mọi không gian.Từ đầu giường đến cửa sổ-ngắm cảnh, ms có thể cảm thấy mặt đất như phủ sương .
e.Nhắc đến nơi mà mình sinh ra,nơi trôn rau cắt rốn mà ai đi xa sẽ phải có một nỗi nhớ tột cùng.Và tác giả Lí Bạch cũng vậy,ông đã sáng tác ra bài thơ:Tĩnh dạ tứ với hai câu thơ sau:
Ngẩng đầu nhìn trăng sáng
Cúi đầu nhớ quê hương
Trong bài thơ mang đầy nỗi nhớ ấy,tác giả đã sử dụng phép đối thể hiện nỗi nhớ quê nhà của nhà thơ Lí Bạch nhìn thấy trăng sáng nhớ về quê hương coi trăng như quê hương của mk tiểu li gia đối với lão đại.Thể hiện tâm trạng của nhà thơ trong nỗi nhớ quê hương tha thiết của tác giả đối vs quê hương thân yêu.