Khi tôi sắp học hết lớp Một thì mẹ ốm một trận rất nặng phải vào bệnh viện. Tôi cứ lèo nhèo đòi vào chơi với mẹ nhưng bố kiên quyết không cho. Tôi nhớ mẹ kinh khủng. Đã thế, tôi mặc kệ hết, bố không cho tôi vào thăm thì tôi tự đi !
Trưa, ăn cơm xong, tôi đội chiếc mũ vải, hăm hở bước ra khỏi nhà. Nhưng đường thì xa mà trời lại nắng ong ong nên nỗi háo hức ban đầu của tôi bẹp đi. Đi được nửa đường thì hai “que tăm” của con bé lớp Một như tôi đã mỏi rã ra. Tôi ngồi phịch xuống nhưng rồi lại bật dậy ngay. Kiểu gì thì hôm nay tôi cũng phải gặp mẹ bằng được. Đi được một đoạn thì… phựt ! Cái dép đáng ghét bị đứt quai. Đá sỏi được thể cứ nhè vào bàn chân của tôi mà chọc, đau buốt. Vậy mà tôi vẫn đến được cái chợ gần bệnh viện. Tôi biết là mẹ thích ăn bánh khoai nên mua năm cái bánh nóng mang vào.
Đến gần cổng bệnh viện, tôi ngẩn ra : Bệnh viện rộng thế thì biết mẹ ở phòng nào ? Vậy là tôi ôm gói bánh chạy lung tung tới từng phòng tìm mẹ, mặc cho mỡ thấm cả vào cái áo trắng mới tinh. Đến phòng thứ mười mấy thì tôi hoảng sợ thật sự, đứng khóc ầm ĩ ở hành lang. Một bác sĩ mặc áo trắng đi qua dừng lại hỏi chuyện. Nghe tôi vừa nấc vừa nói tên và tả mẹ, bác ấy cười : “Đi theo bác, bác biết chỗ mẹ cháu đấy !”. Tôi chạy theo bác ấy đến khu nhà ở góc bệnh viện. Mẹ đang ngồi đọc sách, thấy tôi vào thì bật dậy.
Hôm ấy, tôi nhận được một cái cốc vào trán và bốn cái bánh khoai. Mẹ ăn rất nhiệt tình dưới con mắt theo dõi chăm chú của tôi và cũng rất nhiệt tình nhờ
tôi ăn hộ chỗ còn lại. Tôi cũng nhớ là chưa bao giờ được mẹ ôm và thơm vào má nhiều như thế.
Tôi vui quá nên cũng chẳng sợ lắm khi bố chỉnh cho một trận vì sự liều lĩnh của mình. Mãi về sau, bố mẹ vẫn chưa hết ngạc nhiên tại sao một đứa trẻ sáu tuổi lại có thể tự đi một mình quãng đường dài không dưới 5 cây số như thế....
Theo Đào Thị Hồng Hạnh
Dựa vào nội dung bài đọc, chọn câu trả lời đúng nhất
Câu 1. Mẹ bạn nhỏ bị ốm nằm trong bệnh viện khi bạn nhỏ học lớp mấy ?
A. Lớp 1 B. Lớp 2
C. Lớp 5 D. Lớp 6
Câu 2. Để đến được bệnh viện thăm mẹ, bạn nhỏ đã quyết định làm gì ?
A. Thuyết phục bố đưa chở xe đi thăm mẹ.
B. Tự tìm đến bệnh viện thăm mẹ.
C. Nhờ người thân chở đến bệnh viện.
D. Đón xe đến bệnh viện.
Câu 3. Bạn nhỏ đã gặp phải những khó khăn nào trên đường đến bệnh viện thăm mẹ ?
A. Đường xa, trời nóng, dép đứt, sỏi đá đâm vào chân.
B. Lạc đường, đứt dép.
C. Trời mưa, đường rất trơn.
D. Trời mưa tầm tã.
Câu 4. Từ “que tăm” trong bài là chỉ gì ?
A. Cái tăm B. Cái chân C. Cái tay D. Mệt mỏi
Câu 5. Theo em, vì sao hôm ấy bạn nhỏ lại được mẹ ôm và thơm vào má nhiều như thế ?
A. Vì mẹ bạn lo lắng cho bạn.
B. Vì trông bạn hôm ấy rất xinh, đáng yêu.
C. Vì mẹ bạn yêu bạn và rất cảm động trước tình cảm của bạn.
D. Vì bạn mua món bánh khoai mà mẹ bạn rất thích.
Câu 6. Bạn nhỏ trong câu chuyện trên đã thể hiện những đức tính nào đáng quý ?
A. Chăm học B. Chăm làm C. Hiếu thảo D. Gan dạ
Câu 7. Từ trái nghĩa với từ “ chăm chỉ” là:
A. Chị khó B. Lười biếng C. Ngoan ngoãn D. Thông minh
Câu8. Chủ ngữ trong câu: ‘‘Hôm ấy, tôi nhận được một cái cốc vào trán. ’’ là:
A. Hôm ấy
B. Tôi
C. Tôi nhận được
D. Tôi nhận được một cái cốc
Câu 9. Câu nào dưới đây là câu ghép ?
A. Trưa, ăn cơm xong, tôi đội chiếc mũ vải bước ra khỏi nhà.
B. Tôi chạy theo bác ấy đến khu nhà ở góc bệnh viện.
C. Đá sỏi được thể cứ nhè bàn chân của tôi mà chọc, đau buốt.
D. Tuy đường đến bệnh viện rất xa nhưng tôi vẫn quyết tâm đến thăm mẹ.
Câu 10 . Dấu phẩy trong câu:
“Buổi trưa, tôi đội chiếc mũ vải bước ra khỏi nhà. ” có tác dụng gì?
A.Ngăn cách giữa trạng ngữ với chủ ngữ vị ngữ.
B.Ngăn cách các vế trong câu ghép.
C. Ngăn cách giữa các bộ phận cùng giữ chức vụ như nhau trong câu.
D.Tất cả ý trên.
Câu 11. Hai câu sau: “ Đá sỏi được thể cứ nhè vào bàn chân của tôi mà chọc, đau buốt. Vậy mà tôi vẫn đến được cái chợ gần bệnh viện.” liên kết với nhau bằng cách nào ?
A. Dùng từ ngữ nối.
B. Lặp từ ngữ.
C. Thay thế từ ngữ.
D. Dùng từ ngữ nối và lặp từ ngữ
B. Kiểm tra viết (10 điểm)
1. Chính tả: (2 điểm)
Giáo viên đọc cho học sinh nghe viết bài: "Cây trái trong vườn Bác"
Cây trái trong vườn Bác
Vườn cây ôm tròn gần nửa vòng cung quanh ao cá cứ nở đầy nỗi thương nhớ khôn nguôi. Vị khế ngọt Ba Đình. Hồng xiêm Xuân Đỉnh cát mịn. Bưởi đỏ Mê Linh...Bãi bờ Nam Bộ đậm vị phù sa trong múi bưởi Biên Hòa. Lặng lờ Hương Giang phảng phất hương khói trên cành quýt Hương Cần nhỏ nhắn và quả thanh trà tròn xinh xứ Huế. Ổi bò treo lủng lẳng trĩu năng thơm hương sa bồi quê hương Thái Bình. Bưởi Đoan Hùng hiền lành khơi gợi hình ảnh bà mẹ Việt Bắc đem quà tặng đoàn vệ quốc hành quân ngược bến Bình Ca.
Theo Võ Văn Trực