Ở trong bài thơ "Viếng lăng Bác", tác giả Viễn Phương đã sử dụng hàng loạt các biện pháp tu từ như điệp ngữ "muốn làm", hình ảnh ẩn dụ "Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ", nhân hóa "ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng",.... Việc vận dụng thành công các biện pháp tu từ đó vừa giúp câu thơ tăng tính gợi hình, gợi tả, gợi cảm vừa tạo nhịp điệu, giúp sự vật được nhân hóa trở nên có hồn, mang hành động như con người. Bên cạnh đó, nó còn làm nổi bật tình cảm biết ơn pha lẫn xót xa, đau thương của tác giả cũng như tình cảm của toàn dân tộc Việt Nam với Bác Hồ kính yêu. Hơn hết, với giọng thơ trang nghiêm, nhẹ nhàng kết hợp cùng thể thơ tám chữ, nhịp thơ chậm rãi, khoan thai, cách xưng hô và cảm thán đã bộc lộ rõ nét nhưng cung bậc cảm xúc thiêng liêng, thành khính của nhân vật trữ tình.