Phân tích :
- con người từ lúc chào đời là khóc, chứ không phải là cười => Con người từ lúc sinh ra đã được số phận định sẵn phải trải qua nhiều biến cố thăng trầm , nhiều lần phải vấp ngã và khóc lóc thì mới có thể trưởng thành và lớn khôn. Bởi vậy ngay từ khi sinh ra ta đã khóc để biết cách chấp nhận những khó khăn của cuộc đời.
- rồi từ khi sinh ra cho tới lúc từ giã cõi trần gian còn có bào nhiêu điều cần khóc, phải khóc. khóc vì đau khổ, oan ức, buồn tủi, giận hờn, thương cảm, trái ngang và lại cả vì sung sướng và hạnh phúc=> Đây chính là phần triển khai và làm rõ vấn đề đã được nêu ra.
- Vì vậy, xem ra tiếng khóc không phải ít cung bậc và càng không ít ý nghĩa so với tiếng cười.=> Khẳng định tiếng khóc cũng mang nhiều cung bậc cảm xúc, vui có, buồn có.
- Nhưng tại sao dân gian lại chỉ toàn sáng tạo ra truyện tiếu lâm để gây cười mà không tạo ra truyện để gây khóc.=> vì cuộc đời này đã có quá nhiều điều muộn phiền khiến con người phải khóc rồi. Bởi vậy dân gian sáng tác ra những câu chuyện gây cười nhằm mục đích khích kệ tinh thần lạc quan của con người, đồng thời răn dạy ta những bài học bổ ích trong cuộc sống.
Cách trình bày : Đây là ý nghĩa của từng câu, mình đã giúp bạn giải thích và làm rõ nghĩa. Khi làm bài , bạn trình bày thành một đoạn văn, trong các ý viết ra thì lí giải và làm sáng tỏ nghĩa của từng câu rồi liên hệ thực tế và kết luận lại vấn đề.