2.
a)
Đi ngang thấy búp hoa đào
Muốn vào mà bẻ sợ bờ rào lắm gai.
Em có chồng rồi, em nói rằng chưa
Tội riêng em đó nỏ lừa được anh.
Đã thương thì thương cho chắc
Đã trục trặc thì trục trặc cho luôn
Đừng như con thỏ đứng đầu truông
Khi vui thì giỡn bóng khi buồn thì bỏ đi.
d)
Chớ ngái ngôi chi mà anh nỏ về
Hay là vì quê em nghèo đói.
Hay anh chê em vụng về câu nói
Đất Thanh Chương nhút mặn chua cà
Chắc có lẹ rứa mà anh chê
Chắc có lẹ rứa mà anh nỏ về...
4.
Nói giọng thì nặng như bổ củi
Mô, tê, răng, rứa nghe nhức đầu
Được cái trời cho tài chịu khó
Nhà tranh cơm độn chẳng kêu đâu !
⇒ Tác dụng: Góp phần làm tác phẩm giàu ý nghĩa, mang tiếng nói riêng của quê hương, đậm chất thôn quê, tạo sự mượt mà giản dị, mộc mạc, hài hòa trong cách diễn đạt.