$\text{~~Holi~~}$
$\text{_Bài làm_}$
$\text{Câu 1: }$
$\text{→ Đoạn trích trên được trích từ văn bản ''Cô bé bán diêm'' của tác giả An-đéc-xen.}$
$\text{Câu 2: }$
$\text{→ Vì cô bé không được sống trong tình yêu thương, bà thì mất, gia sản thì tiêu tán, sống với người cha ghẻ lạnh bắt cô phải đi bán diêm→ những điều đó đã làm cho cô không được đón giao thừa ở nhà.}$
$\text{→ Hoàn cảnh đáng thương, tội nghiệp, tội nghiệp cho số phận còn nhỏ mà phải đi bán diêm kiếm tiền.}$
$\text{Câu 4: }$
$\text{→ Tác giả dùng biện pháo nghệ thuật TƯƠNG PHẢN (đan xen giữa hiện thực và mộng tưởng).}$
$\text{→ Tác dụng: Nói lên những ước muốn của cô bé bán diêm./Tăng cách diễn đạt câu văn.}$
$\text{Câu 5: }$
Cô bé bán diêm là một cô bé tội nghiệp. Tại sao tôi lại nói cô bé đó tội nghiệp, bởi vì cô bị thiếu tình thương, thiếu tình cảm của mẹ và cả bà-người luôn thương yêu cô cũng ra đi để lại nỗi nhớ da diết. Cô phải sống với người cha ghẻ lạnh, luôn đánh đập, chửi rủa cô và còn giao cho cô công việc là đi bán diêm. Cô đi bán trong ngày đông giá rét kể cả trong đêm giao thừa. Cô đầu trần, chân đất, quần áo thì rách rưới, cô đã phải chịu cái lạnh buốt để đi bán diêm. Cô đi từ nơi này đến nơi khác mà vẫn không mua cho cô bé một bao diêm điều đó làm cho cô cảm thấy tủi thân khổ cực. Cô đi mãi đi mãi, thời tiết càng ngày càng lạnh, cô bèn tìm một góc tường nào đó để sưởi ấm. Thời tiết càng lạnh hơn nữa và cô rất muốn quẹt một que diêm nhưng hình ảnh người cha sẽ đánh đập cô hiện lên và cô đành phải bỏ đi suy nghĩ đó những lành quá cô bèn đánh liều một que diêm. Cô quẹt que diêm lên, những hình ảnh, những ước mơ hiện lên nào là bàn ăn, lò sưởi, cây thông và bả. Những hình ảnh kì diệu mà cô đã thấy là những ước mơ bình dị, cô khát khao muốn có được những điều đó và cô đã ra đi trong niềm hạnh phúc, trong trời đông giá rét. Sáng hôm sau, mọi người ra đường và nhìn thấy xác của cô bé, đôi má hồng hào và đôi môi mỉm cười điều đó đã cho ta thấy được cái niềm hạnh phúc của cô.