Nhà thơ Tố Hữu đã từng viết :
“Nếu được chọn làm hạt giống được mùa sau
Nếu lịch sử chọn ta làm điểm tựa
Vinh gì hơn bằng người lính đi đầu
Trong đêm tối tên ta là ngọn lửa “
Ngược dòng thời gian trở lại những năm tháng đau thương mà nỗi anh dũng của dân tộc , chúng ta đã gặp biết bao những tấm gương cao đẹp của người lính Cụ Hồ đã ghóp phần tô thắm cho trang sử hào hùng của đất nước . Những con người đẹp hơn mọi bài ca ấy đã trở thành thi đề cho thơ ca cách mạng Việt Nam . Một trong những bài thơ viết về chủ đề này là bài thơ “ Đồng chí “ của Chính Hữu . Bài thơ đã tái hiện một cách chân thực mà giản dị , cao đẹp của anh bộ đội Cụ Hồ trong thời kì đầu của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp còn rất nhiều khó khăn , thiếu thốn . Mà người đọc ấn tượng nhất về vẻ đẹp cơ sở của tình đồng chí , mà đoạn thơ đầu đã thể hiện điều đó
“ Quê hương anh nước mặn đồng chua
Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá
Anh với tôi đôi người xa lạ
Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau
Súng bên súng , đầu sát bên đầu
Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỉ
Đồng chí “