"Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ."
Hai câu thơ trên thuộc bài "Quê hương" của Tế Hanh. Trong hai câu thơ trên tác giả đã sử dụng vô cùng thành công phép tu từ nhân hoá qua từ "im, mỏi, trở về, nằm, nghe". Phép tu từ làm tăng sức gợi cảm, biểu cảm cho câu thiết. Đồng thời giúp người đọc cảm nhận rõ được sự mệt mỏi, mệt nhọc khi trở về bến với những phút giây nghỉ ngơi. Trong khi chiếc thuyền nghỉ ngơi nó còn cảm nhận được rõ vị muối đang thấm đến từng thớ vỏ trong thân mình. Chỉ một phép tu từ nhân hoá nhỏ thôi nhưng tác giả đã biến một vật vô tri vô giác như chiếc thuyền trở nên có hồn, có cảm xúc, cảm nhận như một con người. Tác giả như hòa mình vào chiếc thuyền để tìm hiểu, cảm nhận rõ hơn được về những gì mà người chài lưới đã trải qua sau những buổi ra khơi mệt mỏi, đầy nguy hiểm với những con sóng. Qua đó ta thấy rõ được sự tài tình, điêu luyện trong những dòng thơ mà Tế Hanh viết ra.