"Một bếp lửa" là hình ảnh mở đầu bài thơ. Nó mang nghĩa thực và nghĩa tượng trưng.
Nghĩa thực: bếp lửa là hình ảnh quen thuộc trong mỗi gia đình Việt Nam. Nó gắn với bữa ăn hàng ngày của con người, nuôi sống con người.
Nghĩa tượng trưng: Với bài thơ, bếp lửa gợi nhắc về hình ảnh người bà tần tảo, giàu đức hi sinh, có tấm lòng yêu thương, nhân hậu. Bà là vẻ đẹp của con người Việt Nam, vẻ đẹp quê hương, đất nước sống mãi trong lòng người.
Từ một bếp lửa, Bằng Việt chuyển thành một ngọn lửa bởi lẽ, ngọn lửa mang theo ý nghĩa về mặt tinh thần. Từ bếp lửa to lớn, những ngọn lửa đã trào dâng và nhân lên, mang theo ánh sáng, hi vọng, vẻ đẹp gửi tới mỗi người. Ngọn lửa ấy sẽ mãi sáng vì là ngọn lửa của tinh thần, của niềm tin dai dẳng vào ngày mai. Ngọn lửa ấy có thể trao truyền và gắn kết cháu với bà, với tuổi thơ.
Nhà thơ khẳng định bếp lửa kì lạ và thiêng liêng bởi lẽ: Bếp lửa không chỉ nuôi sống con người với những bữa cơm, mà nó còn là hơi ấm của tình thương, của sự gửi trao, tiếp nối hi vọng, sứ mệnh. Kì lạ và thiêng liêng trong tình cảm, trong nhận thức của cháu về cuộc sống quá khứ, hôm nay và mai sau.