Trong đoạn trích: "Chị em Thúy Kiều", Nguyễn Du đã sử dụng bút pháp ước lệ tượng trưng, ông dùng vẻ đẹp của cảnh vật thiên nhiên để tô đẹp lên cái sắc, cái tài của Kiều lẫn cái sắc của Vân. Nếu như vẻ đẹp của Thúy Vân được thiên nhiên " thua","nhường" thì với sắc đẹp tuyệt thế của Thúy Kiều, thiên nhiên đã phải "ghen", "hờn". Với cách miêu tả này, Nguyễn Du đã dự báo cho người đọc về tương lai đầy chông gai, bất trắc của nàng Kiều sau này. Và hơn hết trong đoạn trích này có điểm rất độc đáo đó là miêu tả Vân trước Kiều sau. Vì sao lại như vậy, vì ông muốn nói Vân đã rất đẹp rồi mà Kiều "càng sắc sảo mặn mà". Cái tài của ông là mượn vẻ đẹp của Vân để làm nét đẹp của Kiều thêm yêu kiều, mặn mà.
Chúc bn học tốt!