Sau chuyến đi biển miệt mài , trở về với đất liền hình ảnh người dân chài hiện lên thật đẹp đẽ :
"Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng
Cả thân hình nồng thở vị xa xăm".
Không hề có dấu hiệu của sự mệt mỏi biển đêm không khiến con người sợ hãi và yếu đuối làn da ngăm rám nắng là làn da đặc trưng của người dân vùng trời của Đại trải qua nhiều rồi dãi nắng mưa nay Ánh lên sự mạnh mẽ rắn rỏi lúc xuống đất liền từ con thuyền chòng chành tập đếm các anh giống như những Thạch Sanh vùng viễn Cả thân hình nồng thở vị xa xăm không chỉ làm ra mà còn từ ánh mắt bằng tay bước đi và Cả thân hình nồng thở cái Dung vị mặn mới của biển cả vị xa xăm là đơn vị từ phương trời xa là gió đại dương là muối đại dương là nắng đại dương là hơi thở của đại dương nữa xa xăm vốn và cảm nhận của thị giác chỉ sự xa xôi mơ buồn ai được kết hợp với từ chỉ xúc giác vị giác khiến cho câu thơ trở nên tinh tế vô cùng tâm hồn thơ còn đưa ẩn chứa một sức mạnh người giàu bền vững từ lâu để làm ra đôi mắt nụ cười đều sáng bừng sự sống
"Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ"
Sau thời gian lao động vất vả con thuyền không giấu giếm sẽ mệt mỏi của mình : "Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm". Biện pháp nhân hóa khiến người đọc hình dung rất rõ ram vẽ nặng nề thấm mệt của chiếc thuyền khikhi chậm chạp khi chậm chạp neo bến đỗ . Nó lặng im nghe chất muối thấm dần trong thớ rõ trong câu thơ này Tế Hanh đã sử dụng biện pháp ẩn dụ chuyển đổi cảm giác một cách kinh tế nghe là động từ chỉ hoạt động của thính giác thống tại là cảm nhận của xúc tác con thuyền nằm nghĩ đồng thời cảm nhận từng chuyển động tinh duy nhất đang diễn ra trong mình cách viết ấy vừa gửi sự mệt nhọc thấm thía của con thuyền vừa thể hiện được sự tinh tế tuyệt vời của nhà thơ trữ như thế Hanh đồng cảm sâu sắc với cảm giác cảm xúc của con thuyền khổ thơ trên là một trong những khổ thơ hay nhất trong bài Quê Hương của Tế Hanh đọc khổ thơ Người đọc có thể cảm nhận trong đó bao nhiêu niềm yêu mến tự hào về quê hương xứ sở của nhà thơ.