1. PTBĐ: nghị luận
2. PCNN: báo chí
4. Thông điệp: Trang phục chính là văn hóa. Vì vậy, cần mặc sao cho phù hợp với hoàn cảnh, môi trường, với thuần phong mĩ tục của dân tộc.
5. "Ăn cho mình, mặc cho người": là câu tục ngữ nói về kinh nghiệm sống của con người. Trước hết, “ăn” ở đây là hoạt động thuộc về bản năng của con người khi thưởng thức một món ăn nào đó, “ăn cho mình” tức là việc ăn giúp nuôi sống bản thân ta, cung cấp chất dinh dưỡng thiết yếu để phát triển. “Mặc” là hoạt động con người sử dụng quần áo trên cơ thể, “mặc cho người” ý nói con người không chỉ mặc quần áo để phục vụ nhu cầu cho chính bản thân mình mà còn gây chú ý, ấn tượng với người xung quanh, do đó cần mặc sao cho phù hợp cảm nhận chung, hoàn cảnh xung quanh. Như vậy câu nói trên đã đề cao vai trò của việc ăn mặc liên quan trực tiếp đến hoàn cảnh khách quan của mỗi người. Ta hoàn toàn có thể lựa chọn món ăn mình yêu thích nhưng phải ăn mặc thế nào cho phù hợp với hoàn cảnh xuất hiện.
6. Gợi ý:
- Yêu cầu hình thức: đoạn văn khoảng 5 - 7 câu, lùi vào đầu dòng, viết hoa và không ngắt đoạn.
- Yêu cầu nội dung: có câu mở đoạn, các câu thân đoạn và câu kết đoạn trình bày suy nghĩ về cách ăn mặc của giới trẻ hiện nay.
Tham khảo nhá chj !!!