Trong một ngày có bốn buổi:buổi sáng,buổi trưa,buổi chiều,buổi tối.Đương nhiên,vào mùa hè mà không nằm trong điều hòa thì nóng nực biết mấy.Quê hương tôi thì rất là khác,giữa buổi trưa hè oi ả tôi lén ra ngoài đầu làng cùng lũ bạn đùa nghịch.Tuổi thơ tôi,ngồi dưới những khóm tre làng đùa nghịc cùng lũ bạn là một kỉ niệm đẹp của tuổi thơ.
Quê tôi có cánh đồng bát ngát thơm mùi lúa vàng chín.Nơi đây có đủ bốn mùa xuân,hạ,thu,đông.Mùa đông thì gió bão lạnh giá,răng cầm cập vào nhau.Mùa hè thì bị thiêu đốt bởi nhưng tia nắng của ông mặt trời.Chính vì vậy,tôi coi những khóm tre chính là những lá phổi của làng tôi.Chỉ có thể ngồi dưới gốc tre mới có thể ngắm được hết những cảnh đẹp hùng vĩ của làng tôi.Dưới gốc tre làng,tôi có thể nhìn thấy cánh đồng bát ngát đắm chìm trong mùi hương thơm ngát của lúa chín,những cậu bé ngả người trên lưng trâu vẫn đang chìm đắm trong giấc ngủ.Những ngôi nhà cao tầng giữa dòng người,xe cộ tấp nập đi lại.Giữa trưa,trời trong xanh,những đám mây trắng monh manh như những dải lụa lơ lửng giữa trời xanh.
Dưới sự che chở ánh nắng của những khóm tre ấy,lũ trẻ con chúng tôi bày ra đủ trò đùa nghịch.Nào là đuổi bắt,bắn bi,...Bóng tre chùm mát rượi lên chúng tôi,che những ánh nắng của ông mặt trời và cho chúng tôi bầu không khí trong xanh và thoáng mát.Những tia nắng lọt qua khe hở của khóm tre,tạo ra những hình thù kì dị và khác lạ trên mặt đất.
Những hình ảnh của quê hương tôi như đang khắc ghi trong tâm trí tôi khiến tôi không thể nào quên được.Những buổi trưa hè nóng bức nhưng vẫn vui đùa bên khóm tre làng.Một tuổi thơ dữ dội của tôi gắn liền với bức tranh phong cảnh quê hương sống động một cách đầy tự nhiên.