Chữ hồng chính là nhãn tự của bài thơ.
Hình ảnh ánh lửa hồng trong lò than đã tỏa ra hơi ấm, ánh sáng đẩy lùi cái bóng tối và cái lạnh lẽo của cảnh chiều tối nơi núi rừng. Một chữ "hồng" nhưng đủ để cân lại với 27 chữ thơ kia nó đã tạo nên âm hưởng lạc quan cho toàn bài thơ.