Em thích nhất là đoạn văn nói về khái quát ban đầu là gì toàn cảnh về sông ngòi kênh gạch sau đó là nhìn lên để thấy sắc xanh của trời nhưng không dừng lại lâu mà nhìn xuống để thấy màu xanh của cây lá. Cảm nghĩ của e là : ta thấy tác giả quan sát bằng thị giác thính giác còn nghe được âm thanh dồi dào Bất Tận của những khu rừng tiếng xấu về nào không nếp tác giả còn so sánh sử dụng được chuyển sang lựa chọn những từ ngữ chỉ trạng thái cảm giác thấy hợp phong thủy kê qua đó ta thấy tác giả quan sát kinh tế sử dụng tất cả các giác quan và cách sử dụng từ ngữ giàu hình ảnh rất nhiều sông ngòi kênh rạch cây cối của kiến màu xanh từ đó cho thấy người thiên nhiên còn nguyên sơ đầy hấp dẫn bí ẩn không ra máy khi mới tiếp xúc dễ có cảm giác về sự đơn điệu triền miên nhất là với nhân vật tôi trong truyện Chú Bé An đang bị lưu lạc