Tính quay phạm và sự phá vỡ tính quy phạm trong bài "Thương vợ" trước hết biểu hiện ở đề tài.
Ở bài thơ, tác giả đề cập đến đề tài người vợ - một đề tài thường không thấy trong văn học trung đại. Tú Xương không ngại ngần đề cập đến sự hy sinh của người vợ trong cuộc đời và bày tỏ sự biết ơn, tấm lòng yêu thương, trân trọng người vợ của mình.
Thứ hai, tác giả có đề cập đến hình "ông chồng" (chính tác giả) - một nho sĩ "ăn bám vợ" - một hình tượng cũng thường không thấy trong văn học trung đại. Văn học trung đại thường ca ngợi hình tượng những kẻ sĩ cửa Khổng sân Trình với những hoài bão lớn hoặc đấng nam nhi "đầu đội trời, chân đạp đất". Còn trong tác phẩm của mình, ông nhận mình là một kẻ phải để vợ nuôi...