“Từ nay, không bao giờ con được thốt ra một lời nói nặng với mẹ. Con phải xin lỗi mẹ, không phải vì sợ bố, mà do sự thành khẩn trong lòng. Con hãy cầu xin mẹ hôn con, để cho những chiếc hôn ấy xóa đi cái dấu vết vong ân bội nghĩa trên trán con. Bố rất yêu con, En – ri – cô ạ, con là niềm hi vọng tha thiết nhất đời của bố, nhưng thà rằng bố không có con, còn hơn thấy con bội bạc với mẹ. Thôi, trong một thời gian con đừng hôn bố: bố sẽ không thể vui lòng đáp lại cái hôn của con đươc.” Câu 1. Đoạn trích trên thuộc văn bản nào? Tên tác giả là gì? Hãy chỉ ra kiểu văn bản, thể loại và phương thức biểu đạt chính của văn bản. (2đ) Câu 2. Văn bản là một bức thư của bố gửi cho con, tại sao lại lấy nhan đề là “Mẹ tôi”.(2đ) Câu 3. Chi tiết “Chiếc hôn của mẹ sẽ xóa đi dấu vết vong ân bội nghĩa trên trán con” có ý nghĩa như thế nào? (2đ) Câu 4. Viết đoạn văn khoảng 8 -10 câu nêu suy nghĩ của em về nhân vật người bố trong văn bản chứa đoạn trích trên. Trong đoạn văn có dùng một từ ghép chính phụ và một từ ghép đẳng lập. (4đ)

Các câu hỏi liên quan