(5 điểm)
Xuân Diệu có nhận xét: “Tố Hữu đã đưa thơ chính trị lên đến trình độ là thơ rất đỗi trữ tình”. Anh/chị hãy làm rõ ý kiến trên qua đoạn thơ sau:
“Ta với mình, mình với ta
Lòng ta sau trước mặn mà đinh ninh
Mình đi, mình lại nhớ mình
Nguồn bao nhiêu nước, nghĩa tình bấy nhiêu…
Nhớ gì như nhớ người yêu
Trăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nương
Nhớ từng bản khỏi cùng sương
Sớm khuya bếp lửa người thương đi về.”
(Việt Bắc – Tố Hữu, Theo sách Ngữ văn 12, tập 1, tr 110- NXB Giáo dục, 2008)
A.
B.
C.
D.

Các câu hỏi liên quan

(3,0 điểm) Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu:
Hài hước cũng phải học, học để thưởng thức được cái hài, học để diễn được cái hài. Chính khách nhiều nước phải thuê thầy riêng đến nhà dạy cách pha trò hài hước. Hài để cho việc tuyên truyền được vui vẻ tự nhiên đậm đà ý nhị.Hài để tấn công đối thủ đang đi vận động tuyên truyền lấy phiếu cử tri.Hài để đá bóng về sân đối phương.Hài để gỡ bí trong tình huống trớ trêu khó xử.Lúc ấy mà mặt khó đăm đăm thì chắc chắn sẽ liệt, sẽ mất điểm.
Chính khách khi nói một câu hóm hỉnh chưa chắc đã thực lòng nói, diễn đấy.Nghệ sĩ nhân dân đấy nghệ sĩ ưu tú đấy.Nhưng cái hóm hỉnh hài hước ấy thuyết phục được cử tri và công chúng, vậy là đạt được mục đích. Cao hơn cả diễn nữa, là mình có khả năng hiểu được cái hài, thích cái hài, mình cười một cách tự nhiên, pha trò một cách tự nhiên. Đấy là của trời cho.Đấy là người được thiên phú.Một tiếng cười bằng mười thang thuốc bổ.
(Trích Không biết cười – Hồ Anh Thái, Lang thang trong chữ, Nxb Trẻ, 2015, tr. 56)
1.Chủ đề của đoạn văn là gì?Hãy đặt cho đoạn văn một tiêu đề mà anh (chị) thấy phù hợp.
2. Tác giả đã nói về những tác dụng gì của cái hài và nói với giọng điệu ra sao?
3. Trong đoạn văn, từ diễn được dùng đến ba lần. Anh (chị) hiểu như thế nào về hàm nghĩa của từ này?
4. Từ điều tác giả Hồ Anh Thái gợi mở, hãy viết một đoạn văn khoảng 5 – 7 câu nói về ý nghĩa của cái hài trong cuộc sống.
A.
B.
C.
D.