Năm 1946, sau khi thành lập Chính phủ kháng chiến, Người đã thay mặt Chính phủ viết bản “Tự phê bình” và trình bày trước Quốc dân Đại hội. Sau khi nêu những việc đã làm được trong hoàn cảnh khó khăn, Bác đã chỉ ra những sai sót của Chính phủ và ghi rõ : “Những sự thành công là nhờ đồng bào còn những lỗi sai ấy tôi xin chịu”.
Hai mẩu chuyện tuy ngắn nhưng thể hiện rất rõ tinh thần trách nhiệm của Bác. Ở mẩu chuyện thứ nhất, ta thấy Bác ý thức được tầm quan trọng của cuộc họp nên đã cố gắng đến dự, không quản ngại sức khỏe. Đó là tinh thần trách nhiệm của một người biết vì lợi ích chung mà hi sinh bản thân mình. Mẩu chuyện thứ hai cho ta thấy tinh thần trách nhiệm đi liền với tinh thần tự phê bình, biết nhận trách nhiệm, không trốn tránh, đổ thừa.
Từ đó, tôi đã rút ra bài học cho bản thân mình đó là: luôn cố gắng hết sức hoàn thành trách nhiệm được giao, không vì một chút khó khăn mà đã vội nản chí, không làm. Trong công công việc, khi có sai sót thì biết tự nhận trách nhiệm, biết chỗ sai mà sửa chữa, không ngại xấu hổ mà trốn tránh trách nhiệm, đổ thừa cho người khác.