Trăm hoa đua nở, vắng ngươi hoài!
Trăm hoa tàn rồi mới thấy ngươi
Tháng rét một mình, thưa bóng bạn
Nhị thơm chẳng rữa, chạnh lòng ai
Nhấp nhô lưng giậu, xanh chồi trúc
Óng ả đầu hiên ướt ngọn mai
Cất chén mỉm cười, vừa ý tớ
Bõ công vun xới đã lâu ngày.
(Cúc - Nguyễn Khuyến)
Đoạn thơ trên đã gợi ra một loài hoa đại diện của mùa thu- hoa cúc- loài hoa em yêu. Cúc được coi là một trong tứ bình: Mai - trúc - cúc - tùng của thơ ca. Đây không chỉ là những hình ảnh đại diện cho mùa mà còn là hình ảnh tượng trưng cho cốt cách của những con người thanh cao. Bởi vì, theo quan điểm của nhân dân, những bông hoa cúc khi bị khô héo đi, chúng chỉ bị lụi tàn ở trên cây chứ không bao giờ rụng xuống dưới mặt đất, cũng giống như hình ảnh của những người chính nhân quân tử chỉ có thể chết đứng trong sự ngay thẳng chứ không bao giờ chịu sự chèn ép, chết không được trong sạch. Còn trong dân gian xưa, người ta ví cây hoa cúc thể hiện cho sự hiếu thảo, báo đáp công ơn của cha mẹ, mỗi cánh hoa là mỗi ngày người mẹ được sống. Với những bông cúc có vô ngàn những cánh hoa nhỏ xinh như vậy thì điều đó cũng có nghĩa là cha mẹ của chúng ta cũng sẽ luôn được hạnh phúc, trường thọ. Vì vậy mà mỗi ngày mồng một, hôm rằm hay vào dịp lễ tết, cúc đã trở thành loài hoa không thể thiếu trên ban cúng.
p/s: đoạn văn mình viết về phần ý nghĩa của loài hoa cúc, chúc bạn học tốt <3