kiều Phương là một cô bé hiền lành, tốt bụng, nhân hậu và đặc biệt là rất thích vẽ. Em có tài năng hội họa và rất yêu thích việc vẽ các bức tranh về cuộc sống diễn ra quanh mình. Tài năng ấy của kiêu Phương một ngày được chú Tiến Lê - một người bạn của bố phát hiện ra . Thế là từ đó , em nhận được sự quan tâm nhiều hơn của gia đình trong việc phát triển tài năng . Cũng từ đây , người anh trai luôn yêu quý và quan tâm em mình trở nên đố kị với em . Người anh hay soi mói , bắt bẻ lỗi của em và thường thấy khó chịu khi thấy em được mọi người quan tâm hơn mình. Thế rồi , trong một buổi triển lãm tranh, Kiều phương tham gia dự thi và bức tranh của em bất ngờ được giải nhất. Mọi người trong gia đình cùng đi nhận giải cùng em. Đến khi bức tranh được mở ra , ai nấy cũng đều ngạc nhiên khi thấy người trong ảnh là một cậu bé với đôi mắt sáng và rất có hồn. Thì ra đó là người anh trai của Kiều Phương . Lúc này , người anh mới thấy hối hận vì những gì đã làm với em mình. Có thể nói , chính tâm hồn nhân hậu và bao dung của Kiều Phương đã giúp người anh trai vượt qua lỗi lầm để sống tốt hơn , nó cũng cho thấy một tình yêu gia đình bao la và một trái tim nhân hậu của cô bé Kiều phương.