Qua phần đầu bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh, em rất ấn tượng trước vẻ đẹp của quê hương nhà thơ. Câu thơ "Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới/Nước bao vây cách biển nửa ngày sông" như hiện lên một hòn cù lao trên biển, nước bao quanh bốn bè. Quê Tế Hanh không mang vẻ bụi bặm, ồn ào của thành phố, mà nó mang vẻ thanh bình, dịu êm. Vẻ đẹp như mọi vùng quê khác: "trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng" mang nhiều hứa hẹn. Điểm xuyết vào bức tranh ấy là những con thuyền ra khơi mạnh mẽ, hăng hái. Cánh buồm trắng như được làm biểu tượng của ngôi làng, vươn cao, vươn xa giữa biển lớn. Trong bài thơ còn hiện lên vẻ đẹp của con người: khỏe khoắn, vạm vỡ, từng trải như những đứa con của thần biển. Họ rất yêu lao động, khí thế lao động hào hùng, phấn khởi, hăng say. Qua phần đầu, ta thấy được vẻ đẹp bình dị, hồn hậu mà thiêng liêng, cao cả được hình dung qua lăng kính của nỗi nhớ, của tình yêu quê hương thiết tha.
Nocopy
xin câu trả lời hay nhất