Trong bài tác giả Nguyễn Tuân đã dùng từ ''rình'' để miêu tả lại hành động của mình khi ngắm cảnh mặt trời mọc. Ông không dùng từ ''chờ'' hay''đợi'' mà lại dùng từ ''rình''. Qua đó ta thấy được sự hồi hộp, mong chờ của tác giả đối với cảnh mặt trời mọc trên đảo Cô Tô.
Câu văn : Khi ngắm cảnh mặt trời mọc trên đảo Cô Tô , Tác giả cảm thấy tò mò , thích thú , say mê trước vẻ đẹp của quê hương đất nước . Ông tự hào và muốn hòa nhập cùng với cuộc sống của người dân trên đảo