1. Bác ngồi đó, áo cũ sờn nâu bạc
Bác cúi đầu hiện một vẻ uy nghiêm
Lòng đau cắt vẫn tỏ vẻ một niềm
Cơm ăn thật ít mặn không cần nhiều
2. Bác là người vĩ đại trong tim tôi
Một thuở tình thương sáng rạng ngời
Bác sờn sờn áo bạc không đồ mới
Chiến sĩ thiếu ăn Bác lo tiền
3. Bác ơi! Bác đã già rồi!
Già mà mặc áo phong phanh
Nhà sàn đơn chiếc lạnh run mấy hồi
Áo Bác cũ Bác không mua áo mới
Dép đơn sơ sứt quai Bác vẫn dùng
Bác sống như sao khổ tận cùng