Bài làm
Truyện ngắn “sống chết mặc bay” còn khơi dậy nỗi thống khổ của người dân trong xã hội phong kiến. (1) Mở đầu tác phẩm, nhà văn đã phơi bày nỗi khổ của người dân qua việc bảo vệ con đê. (2) Gần một giờ đêm – khoảng thời gian khuya khoắt chứng tỏ nỗi mệt nhọc của nhân dân từ sáng đến tận đêm, tại khúc đê làng X, hàng trăm nghìn con dân chân lấm tay bùn, tắm gió gội mưa để bảo vệ con đê đang núng thế. (3) Không chỉ vậy, việc tác giả sử dụng nghệ thuật liệt kê đã cho thấy ta trăm nghìn người đã huy động hết sức người và của, đem thân hèn yếu bảo vệ con đê. (4) Các động từ dồn dập: “đội, vác, đắp, cừ” kết hợp với nghệ thuật so sánh người nào người nấy ướt như chuột lột đã dựng lên trước mắt cảnh tượng hối hả, chèo chống, người người đều kiệt sức. (5) Âm thanh tiếng trống, tiếng ốc thôi vô hồi, tiếng kêu vang trời đất, tiếng người thảm thiết kêu cứu hỗn loạn; điều đó đã chứng tỏ sự hoảng loạn, vất vả, mệt nhọc của người dân. (6) Khung cảnh hộ đê ngoài đình thật nhốn nháo, căng thẳng, không khí kinh sợ, hãi hùng; thiên tai đang từng lúc đe doạn cuộc sống, tính mạng của họ. Khi đê vỡ, khắp mọi nơi nước tràn lênh láng, xoáy thành vực sâu, nhà cửa trôi băng, lúa má ngập hết; người sống không chỗ ở, kẻ chết không nơi chôn... (7) Ngoài ra, khi người dân báo quan đê vỡ với mong muốn quan sẽ có mặt để giúp dân hộ đê thì quan lại giận dữ, quát mắng, đổ tội cho dân rồi sai người đuổi ra. (8) Thật đámg thương và thảm sầu! (9)
P/s: vì mình tách từ bài chứng minh của mình ra nên có một số câu hơi dài, mình rút gọn được thế thôi ạ
Chúc bạn học tốt ạ <3
Có gì chọn câu tl hay nhất cho mình nha