MB; Khi lớn lên con người ta luôn ước muốn để quay về tuổi thơ của mình, quay về những ngày tháng hồn nhiên vô lo vô nghĩ bởi vì càng lớn, con người ta càng đối diện với nhiều thách thức, khó khăn trong cuộc sống. Trong một lần ngồi ngẫm lại những gì mà mình đã trải qua trong quá khứ, tôi đột nhiên nghĩ về thời học sinh của mình. Đặc biệt hơn đó là những giờ kiểm tra đầy căng thẳng, áp lực và tôi nhớ nhất đó là trong giờ viết bài Làm văn.Em vẫn còn nhớ như in kỉ niệm đó.
TB ;
+ trước khi vào học
-Khi đến lớp em thấy các bạn tụm ba, tụm bảy tạo thành một nhóm để ôn bài.
-Một số bạn nam thì đi chơi đá cầu.
-Bỗng tiếng chuông vào lớp vang lên “Reng, reng, reng”. Các bạn ngồi vào chỗ của mình, lấy bút, giấy ra điền tên rồi vào chỗ ôn bài.
-Hết mười lăm phút đầu giờ, cô Tú bước vào lớp, các bạn đứng nghiêm chào cô.
-Hôm nay, cô mặc một chiếc áo dài màu trắng, trên tà áo là những bông hoa màu hồng thắm.
-Cô cười thật tươi để chào chúng em, rồi cầm viên phấn viết đề lên bảng.
-Dòng chữ to và mềm mại hiện lên: “Em hãy tả lại quang cảnh lớp học trong giờ kiểm tra Tập làm văn”.
-Cả lớp reo lên “ồ”, vẻ mặt ai cũng vui mừng vì bài này cô đã cho chúng em làm nhiều lần rồi.
+ khi vào làm bài
-Cô đọc lại đề rồi căn dặn chúng em: “Các em đọc kĩ đề rồi làm bài, nên nhớ đây là bài văn miêu tả chứ không phải kể”.
-Cô vừa nói xong bốn mươi sáu cái đầu cặm cụi xuống mặt giấy, em và các bạn bắt đầu làm bài.
-Lớp học im ắng không một tiếng động đến nỗi em nghe được cả tiếng chim hót, ngọn gió và cây cũng hòa mình vào giai điệu.
- Những chiếc lá đập vào nhau nghe xào xạc.
-Trong lớp học mọi người cũng đang làm bài
-. Tiếng ngòi bút viết trên giấy cũng phát ra âm thanh sột soạt.
-Khuôn mặt cô nghiêm khắc. Thỉnh thoảng, cô đưa mắt nhìn xung quanh xem có bạn nào trao đổi bài hay không.
-Rồi cô lấy bút viết ra chấm bài cho các bạn lớp khác.
-Nhìn xung quanh, em thấy bạn Hiếu rất căng thẳng ngồi suy nghĩ làm bài. Bạn Hạnh thì vui vẻ, có lẽ bạn rất hài lòng về bài làm của mình.
-Còn về bài của em, do đã chuẩn bị bài rất kĩ rồi nên em cảm thấy rất tự tin, sự hồi hộp đầu giờ kiểm tra cũng đã biến mất.
-Bài làm của em cũng gần xong, xung quanh em cũng đã vài bạn xong.
-Mấy bạn định trao đổi bài làm để đọc thì lúc đó, cô đã nhìn thấy và khẽ nhẹ cây thước.
-Mọi người vẫn tiếp tục làm bài. Bỗng cô Tú nói: “Các em còn năm phút nữa để kiểm tra lại bài làm của mình”.
-Cô vừa dứt lời cả lớp xôn xao lên vài bạn nói: “Cô ơi, em chưa làm xong”, “Cô ơi, cho thời gian dài thêm được không cô?”. Lúc đấy, em kịp làm làm xong bài của mình và trút tiếng thở dài
KB;
Một giờ kiểm tra Ngữ vãn như thế đấy, có cả những niềm vui và nỗi thất vọng. Sau mỗi giờ kiểm tra như thế, cô giáo có thể biết được học lực và mức độ chăm chỉ của mỗi học sinh, còn chúng tôi cũng có thể tự đánh giá được năng lực học tập môn học của bản thân.