"Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ"
Hai câu thơ này rất hay và đối nhau, mô tả được ý tứ của bài thơ. Tác giả đã thành công trong việc sử dụng phép tu từ để nhân hóa hình ảnh "trăng""nhòm khe cửa ngắm nhà thơ" giúp nó trở nên thật gần gũi, trăng như một người bạn, người tri kỉ, đồng hành với người tù. Thứ ngăn được ánh trăng đến với người tù bây giờ là song sắt như đã tan biến vào hư vô, chỉ còn lại khoảnh lặng dành cho những xúc cảm tinh tế, sự giao thoa, hòa hợp với thiên nhiên một cách tuyệt đối của tác giả. Trăng có vẻ đẹp của thiên nhiên, người tù có vẻ đẹp tâm hồn của con người thanh tao, cao thượng. Trăng nhòm khe cửa để ngắm một con người có tâm hồn thi sĩ, là một khao khát cháy bỏng hướng tới tự do