Bà Huyện Thanh Quan tên thật là Nguyễn Thị Hinh, bà là một trong những nữ thi sĩ tài ba của nền văn thơ Việt Nam.Thơ của bà thể hiện tình yêu cao cả với thiên nhiên, với nước nhà.Và một trong số đó là bài thơ “Qua đèo ngang “ của bà.Bài thơ được ra đời vào hoàn cảnh khi bà trên đường đến Phú Xuân nhậm chức của vua Minh Mạng.Qua bài thơ, ta ko chỉ có thể thấy đc một một bức tranh thiên nhiên hung vĩ nơi đèo ngang được phác họa qua những câu thơ trong bài thơ “Qua Đèo Ngang”, chúng ta còn có thể cảm nhận được những nỗi niềm của người đàn bà tài năng nơi chốn rừng hoang vu.Nỗi niềm của nữ thi sĩ được thể hiê hiện câu thơ.Nỗi cô đơn, lạnh lẽo, nỗi nhớ nhà khi đứng tại một nơi xa lạ, nơi đất khách lạ lùng và hoang vu.Khung cảnh xung quanh chỉ toàn là”cỏ cây chen đá, lá chen hoa”, thật là hoang sơ.Cảnh thiên nhiên rỗng lớn, hung vĩ nhưng lại hoang sơ, lhanhj lẽo khiến bà cảm thấy thật nhỏ bé.Bài thơ thể hiện rõ cảm xúc và tâm trạng khi đi qua nơi xứ lạ, mang càm nuồn buồn mang mang, kèm theo cảm giác nhớ nhà.