Hai tiếng quê hương nghe rất thân thuộc, mộc mạc gần gũi và quen thuộc với mỗi con người Việt Nam. Đó là nơi ta sinh ra, cất tiếng khóc chào đời, là nơi ta cất tiếng gọi cha, gọi mẹ,gọi ông bà,là khi đi xa ta muốn trở về trong vòng tay của gia đình để được yêu thương, bao bọc và bảo vệ. Vì vậy, trong tâm trí của mỗi người, quê hương rất đỗi quen thuộc, nó gắn liền với tuổi thơ là những giếng nước, gốc đa, với vườn rau, buồng chuối, với cánh đồng lúa mênh mông.Còn quê hương trong tâm trí Tế Hanh là một làng chài ven biển nằm trên cù lao giữa bốn bề sông nước:
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới
Nước bao vây, cách biển nửa ngày sông.
Làng tôi hai tiếng được cất lên một cách rất tự nhiên. Tác giả muốn giới thiệu chung về làng quê của mình, một làng quê nghèo bình dị như bao làng quê khác. Ở đây người dân sống bằng nghề chài lưới, cuộc đời gắn liền với tiếng sóng, tiếng gió, với vị mặn của vùng biển thôn quê.Đọc xong bài em cảm nhận được tình yêu mà tác giả dành cho quê hương.