Đoạn trích đã làm nổi bật vẻ đpẹ của khung cảnh thiên nhiên Co Tô, đặc biệt là lúc bình minh cũng như vẻ đẹp tâm hồn của tác giả. Mở dầu là hình ảnh trong sáng của Cô Tô sau buổi giông bão như làm nên cho bức bình minh xuất hiện. Sau trận bão, chân trời, ngấn bể sạch như tấm kính lau hết mây bụi. Hình ảnh mặt trời "nhú lên dần dần" rồi lên cho kỳ hết...cho người đọc cảm nhận được bước đi chầm chậm của thời gian trong sự nín thở hồi hộp của tác giả...Đặc biệt là hình ảnh so sánh - nhân hoá: "Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả thiên nhiên đầy đặn". Đó phép so sánh táo bạo và tài hoa, gợi lên một hình ảnh vừa thực nhưng rất đẹp và gần gũi. Nó được tạo bởi dáng hình “ tròn trĩnh” và cả màu sắc của vầng thái dương lúc này thật êm diu, chưa chói loá, khiến người ta ngắm nhìn vào có cảm giác mặt trời thật hài hoà, dịu dàng, phúc hậu. Màu sắc hài hoà rực đỏ, hồng, bạc, ngọc trai, chi tiết tạo hình rất độc đáo quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên mâm bạc khổng lồ; hình ảnh từ ngữ sang trọng: Mâm lễ phẩm, bạc nén, trường thọ. Tất cả đã tạo lên vẻ đẹp rực rỡ, kì vĩ, lộng lẫy của cảnh mặt trời lên. Cảnh rất độc đáo và đẹp hơn cảnh thực bởi tác giả đã viết về cái thực nhưng bằng cả tài năng và sự say mê háo hức lạ thường, nên cảnh thực ấy đã đẹp hơn nhiều lần bởi được chắt lọc qua tam hồn tác giả.