Qua đèo ngang là bức tranh phong cảnh Đèo Ngang lúc chiều tà đc khúc xạ qua tâm trạng nhà thơ. Cảnh tượng Đèo Ngang hiện lên với thiên nhiên heo hút ( Cỏ cây chen lá, lá chen hoa ),thấp hoáng có sự sống của con người nhưng còn hoang sơ (tiều vài chú,chợ mấy nhà).Giữa cảnh ấy,nỗi nhớ nước thương nhà trào lên cùng với nỗi buồn thầm lặng, cô đơn, da dieetstrong lòng tác giả. Qua Đèo Ngang vừa là bức tranh phong cảnh lại là bức tranh tâm cảnh của nữ sĩ - và đó chính là vẻ đẹp sâu lắng, gợi lên nhiều suy nghĩ đối với nhười đọc bao đời nay của nhà thơ. Tất cả đã làm nên chiều sâu cảm xúc, chiều sâu suy nghĩ của bài thơ, đem đến cho thi phẩm 1 vẻ đẹp riêng. Ai đã tưng đọc bài thơ này rồi thì sẽ ko thể nào quen đc.