"Tây Hồ hoa uyển tẫn thành khư
Độc điếu song tiền nhất chỉ thư."
Tâm tư của Nguyễn Du qua hai câu thơ trên là:
Nguyễn Du không nhằm tả cảnh đẹp Tây Hồ mà chỉ mượn sự thay đổi của không gian để nói lên một cảm nhận về biến đổi của cuộc sống. Cách diễn đạt vừa tả thực vừa gợi ý nghĩa tưọng trưng. "Tây hồ hoa uyển" gợi lại cuộc sống lặng lẽ của nàng Tiểu Thanh ở vưòn hoa cạnh Tây Hồ một cảnh đẹp nổi tiếng của Trung Hoa. Đó là nỗi niềm "bãi bể nương dâu" mà Nguyễn Du đã từng biết ở Truyện Kiều. Nhìn hiện tại để nhớ về quá khứ, câu thơ trào dâng một nỗi đau xót ngậm ngùi cho vẻ đẹp chỉ còn trong dĩ vãng.
@Traitimbanggia
$^-^$