Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy quanh lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ.
Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao.
Hình ảnh con người mùa xuân hiện lên thật đẹp. Đó là người cầm súng - những người chiến sĩ nơi tiền tuyến, có nhiệm vụ chiến đấu bảo vệ Tổ quốc. Đó là người ra đồng - người nông dân hậu phương, có nhiệm vụ lao động sản xuất, xây dựng quê hương, đất nước. Tác giả đã khéo léo sử dụng nghệ thuật hoán dụ nhằm nhấn mạnh hai lực lượng tiêu biểu nhất, hai nhiệm vụ quan trọng nhất của dân tộc ta lúc bấy giờ là sản xuất và chiến đấu, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Điệp ngữ " mùa xuân, lộc " mở ra một không gian tràn ngập sắc xuân và sức xuân. Hình ảnh con người mùa xuân trong chiến đấu và lao động sản xuất trong trang thơ của Thanh Hải được gắn liền với một hình ảnh Lộc. Lộc là một sáng tạo nghệ thuật độc đáo của nhà thơ. Lộc là nhành lá nguỵ trang trên lưng người lính ra trận, là lá mạ non trên ruộng nương người ra đồng. Lộc còn là hình ảnh ẩn dụ cho thành quả trong chiến đấu và sản xuất. Lộc của người cầm súng là những chiến công vang dội. Lộc của người ra đồng là những mùa vàng bội thu. Lộc còn là biểu tượng cho sự sinh sôi, nảy nở cho sức sống mãnh liệt của vạn vật mùa xuân. Từ ý thơ đó, phải chăng nhà thơ muốn nói: những con người trên mặt trận chiến đấu và lao động sản xuất chính là những người đang gieo mầm sự sống cho quê hương, chính họ đã làm nên mùa xuân đất nước. Khí thế vào xuân của dân tộc được thể hiện tập trung ở hai dòng thơ: " Tất cả như hối hả / Tất cả như xôn xao ". Điệp ngữ ' tất cả ' kết hợp với các từ láy hối hả, xôn xao đã tạo nên nhịp điệu tươi vui, rộn rã như một điệp khúc ngợi ca sức sống của mùa xuân. Ôi ! Tuyệt đẹp làm sao ! Qua đó, ta cảm nhận được tinh thần phấn chấn, hồ hởi và không khí khẩn trương, tích cực, hăng say của những con người mùa xuân trong chiến đấu và lao động sản xuất để bảo vệ và xây dựng quê hương
- Thán từ " Ôi "
- Câu cảm thán " Tuyệt đẹp làm sao ! "