$_@Minz_$
Đoạn thơ nói về ngôi nhà đang xây. Ngôi nhà như dang tựa mình vào nền trời sẫm biếc. Nó càng trở nên nổi bật hơn khi ngôi nhà nghỉ ngơi nó thở ra mình vôi vữa nồng hăng. Tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa, hai từ "tựa, thở" để miêu tả ngôi nhà đang xây như là một con người, khiến cho đoạn thơ trở nên sinh động, gợi hình. Trong mắt tôi lúc này, ngôi nhà giống như một ''bài thơ sắp làm xong, bức tranh còn nguyên mày vôi, gạch''. Ngôi nhà như là một công trình nghệ thuật góp phần đưa đất nước bước vào một giai đoạn phát triển mới.