Lão Hạc luôn dành cho con trai mình tình yêu thương vô bờ. Vợ mất, lão một mình nuôi con. Con không lấy được vợ, lão khuyên con dằn lòng tìm đám khác. Lão không đồng ý cho con bán vườn vì nghĩ đến tương lai lâu dài của con. Con lão bỏ đi đồn điền cao su, năm sáu năm nay vẫn chưa về khiến lão ngày đêm nhớ mong, chờ đợi. Lão Hạc chỉ còn biết dồn tình yêu cho con chó - kỉ vật mà con trai lão để lại. Lão thương con chó như một người mẹ thương đứa con cầu tự và đặt tên nó là cậu Vàng. Rồi lão ốm đau, mất mùa, không có việc làm, lão Hạc lâm vào cảnh đói ăn. Ấy vậy mà lão vẫn quyết giữ lại mảnh vườn cho con. Lão đành bán đi cậu Vàng, dù rất đau đớn nhưng đó là lựa chọn tốt nhất của lão. Trước khi chết, lão còn nhờ vả ông giáo giữ hộ mảnh vườn cho con trai lão để không ai nhòm ngó tới. Lão chết vì để chuộc tội với cậu Vàng và cũng vì không muốn mình động vào mảnh vườn mà cả đời mình đã giữ cho con.
* Phép thế: "lão" thế cho "lão Hạc"
* In đậm: câu đơn mở rộng thành phần:
Con lão bỏ đi đồn điền cao su, năm sáu năm nay vẫn chưa về/ khiến lão ngày đêm nhớ mong, chờ đợi.
Con lão/ bỏ đi đồn điền cao su, năm sáu năm nay vẫn chưa về
lão/ ngày đêm nhớ mong, chờ đợi.
-> Cụm c-v "Con lão bỏ đi đồn điền cao su, năm sáu năm nay vẫn chưa về" làm thành phần chủ ngữ
-> Cụm c-v "lão ngày đêm nhớ mong, chờ đợi" làm thành phần phụ ngữ trong cụm động từ