Mỗi mùa đều mang một vẻđẹp, một hương sắc rất riêng. Và vẻđẹp ấy,hương sắc ấy đã được nhà thơ Hữu Thỉnh bắt gặp. Ông đã cảm nhận được hơi thởcủa đất trời khi chuyển mình sang thu. Sựchuyển mình của mùa thu được nhà thơthếhiện rõ ràng trong hai khổthơ đầu:
Bỗng nhận ra hương ổi
Phảvào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về
Nhà thơ chợt nhận thấy thu vềqua mùi hương ổi. Đó là một mùi hương đặctrưng, mùi hương nhè nhẹ, thoang thoảng nhưng lại làm thức tỉnh lòng người. Nhàthơ bắt gặp mùi hương ấy một cách rất tình cờvà rồi lại nhận thấy nó rõ ràng hơntrong làn gió thu se se lạnh. Động từ phả gợi cho ta cảm giác chỉnhẹthôi, nhưnglại rõ rệt, nó không mạnh mẽnhưng lại đủlàm cho người đọc cảm giác đắm chìmtrong đất trời mùa thu. Cùng với những làn gió thu nhè nhẹ, se se, từng màn sươngchùng chình qua ngõ. Sương thu giăng đầy ngõ, di chuyển đủng đĩnh, chậm chạp.Từláy chùng chình đã diễn tảcảm nhận đó của nhà thơ. Màn sương thu đã tạo chonhà thơ cảm giác mờảo, thiên nhiên lúc này trởnên huyền bí. Với hương ổitrongvườn, làn gió se lạnh và làn sương chùng chình, nhà thơ như đã phần nào cảm nhậnđược hương sắc mùa thu. Tuy nhiên, cảm nhận ấy lại không chắc chắn, khiến nhàthơ đưa ra nhận định: Hình như thu đã về. Hình như là sựbân khoăn của nhà thơ.Và sựbăn khoăn ấy lại được nhà thơ giải đáp trong khổthơ thứhai của bài thơ:Sông được lúc dềnh dàngChim bắt đầu vội vãCó đám mây mùa hạVắt nửa mình sang thu.Rõ ràng mùa thu đã đến. Sắc thu không chỉlen lỏi trong mùi hương ổi, làngió, màn sương màlúc này nó bao trùm lên toàn cảnh vật. Nếu như khổthơ đầuchỉlà sựsuy đoán thì khổthơ thứhai lại là sựchắc chắn của tác giả.Một loạt hình ảnh được tác giảnhân hoá làm thu sang rõ ràng bơn. Đó làmột bức tranh thu trong sáng vô cũng. Những cảnh vật được nhà thơ lựa chọn đểmiêu tảđất trời vào thu đều đang ởtrong trạng thái ngập ngừng nhưng đầy chủđộng. Dòng sông dềnh dàng, đàn chim vội vã, đám mây mùa hạđang vắt mìnhsang thu. Đây đều là những hình ảnh đặc sắc, không chỉhiện lên ởhiện tại mà cònđem người đọc trởvềvới quá khứmùa hạ. Dòng sông không còn dữdội như mùahạmà trởnên dềnh dàng, chim vội vã để. tránh gió thu se lạnh. Đặc biệt hơn, nhàthơ sửdụng động từvắt với đám mây. Dường như đám mây ấy vẫn còn lưu luyếnvới mùa hạnhưng lại phải tuân theo sựtựnhiên của đất trời bước sang thu. Dòngsông lững lờ, khoan thai trôi, đúng như sựêm ả, nhẹnhàng của mùa thu. Tất cảnhững cảnh vật thiên nhiên ấy gợi cho chúng ta một điều: Mùa thu đã đến thật rồi!Thu sang được cảm nhận bằng tâm hồn thi sĩ thật mơ mộng. Cái hình ảnh vềnhững sựvật ấy được nhà thơ nhân hoá vận động nhịp nhàng theo sựchuyển mùahợp lí qua cảm nhận hết sức tinh tếcủa nhà thơ.Sang thu của Hữu Thỉnh làm ta chợt nhận ra hương ổi, làn gió, màn sươngthu hay dòng sông, đám mây... những sựviệc gần gũi, thân quen làm nên đườngnét rất riêng của mùa thu Việt Nam. Không chỉriêng nhà thơ, mà mỗi chúng ta đềucó thểcảm nhận được mùa thu ấy -một mùa thu êm ả, lắng đọng, ấm áp