Theo tư liệu của Bảo tàng Đà Nẵng, thành Điện Hải trước là đồn Điện Hải, được khởi công xây dựng từ năm Gia Long thứ 12 (1813) gần phía biển để kiểm soát tàu thuyền vào ra và trấn giữ Đà Nẵng. Đến năm Minh Mạng thứ 4 (1823), đồn được dời vào trong đất liền, được xây bằng gạch trên một gò đất cao rộng và năm Minh Mạng thứ 15 (1834), được đổi tên là thành Điện Hải.
Năm Thiệu Trị thứ 7 (1847), thành được xây dựng mới bằng gạch, theo kiểu Vauban. Thành hình vuông, bốn góc lồi, được bao bọc bởi hai lớp tường, có chu vi 139 trượng (653,3m), chung quanh có hào sâu 7 thước (3,29m), cao 1 trượng 2 thước (5,64 m); có 2 cửa: một cửa hướng về phía đông (nhìn xuống sông Hàn), một cửa hướng về phía nam (cửa chính).
Bên trong có hành cung, kỳ đài, có các cơ sở chứa lương thực, đạn dược, thuốc súng và được trang bị 30 ụ súng đại bác cỡ lớn. Theo lời dụ cho Bộ Binh vào năm 1829, vua Minh Mạng khẳng định: “Pháo đài Trấn Hải ở Kinh sư, pháo đài Điện Hải ở Quảng Nam đều là chỗ xung yếu, nên dù lúc vô sự, việc canh phòng cũng không thể bỏ qua”.
cho mình 5 sao và câu trả lời hay nhất nhé