Dàn ý tham khảo:
1. Mở bài: Giới thiệu chung về phiên chợ quê em.
2. Thân bài:
-Miêu tả bao quát:
+Địa điểm họp chợ? Thời gian họp chợ?
+Ồn ào, đông đúc.
+Nhiều màu sắc.
-Miêu tả chi tiết:
+Các dãy hàng bán trong chợ: Các mặt hàng, màu sắc, hình dáng của các loại hàng, các mùi vị đặc biệt của chợ.
+Cảnh mua bán trong chợ: Tả một vài hàng tiêu biểu.
+Các hoạt động khác ngoài hoạt động mua bán: Ăn uống, trò chuyện,...
3. Kết bài:
-Cảm nghĩ, tâm trạng của em mỗi lần đến chợ.
-Tình cảm của em với chợ quê, với quê mình.
Bài văn tham khảo:
"Quê hương" hai tiếng giản dị mà thân thương biết mấy. Ai đã từng sống ở quê chắc hẳn đều ghi dấu trong tim mình những hình ảnh quen thuộc gắn bó với làng quê yêu dấu. Và đối với em, sau này dù có đi đâu xa, em cũng sẽ không quên được hình ảnh phiên chợ quê em.
Trời tờ mờ sáng, mặt trời còn đang ngủ vùi trong chiếc chăn ấm áp . Những chú gà trống dậy sớm gáy vang gọi mọi người thức dậy để chuẩn bị cho một ngày mới. Trên cành cao, chim hót ríu rít như tấu lên khúc ca quê hương. Gió nhè nhẹ thổi làm những bông lúa thì con gái đung đưa như đang làm duyên. Con đường làng quen thuộc đã rộn rã những tiếng nói, tiếng cười của các bác nông dân ra đồng làm việc sớm, của các bà, các mẹ quẩy gánh hàng ra chợ.
Người đến chợ ngày càng đông. Đủ mọi mặt hàng được bày bán. Phía cuối chợ là hàng cá của những cô chú hàng chài. Những con cá tươi ngon, vảy bạc trắng, miệng vẫn còn ngáp ngáp để thở được bày trên những cái mẹt được lót lá chuối hoặc là một tấm lưới giống như chiếu nhưng được đan dày hơn. Trước mẹt cá là những chiếc chậu nhỏ, đầy cua, ốc và cả những con trai béo mập, to tướng. Lũ trẻ con theo bà, theo mẹ đi chợ thích nhất là nhìn những con cua đen trũi với cái càng to chạy loạn trong chậu. Người bán hàng là một người phụ nữ khoảng tầm 30 tuổi. Nước da của cô ấy ngăm ngăm, khuôn mặt tròn tròn bầu bĩnh và miệng lúc nào cũng nở nụ cười tươi tắn dù rất nhiều khách hàng hỏi. Ngồi gần đó là cô hàng rau. Những mớ rau xanh non, mát mắt được bó thành từng bó nhỏ nhỏ xinh xinh và được sắp xếp gọn gàng. Rau nào ra rau ấy chứ không phải vứt lên sạp một cách bừa bộn. Sạp hàng của cô nho nhỏ mà lại đầy màu sắc. Góc bàn cô bày nào rau muống, nào rau cải, nào rau ngót, chính giữa là những túi nhỏ đựng các loại rau thơm, túi nào cũng đầy đặn, phủ một lớp nước trên bề mặt. Gần cô hơn là những quả cà chua đỏ chót, những quả chanh xanh rì, quả chuối xanh, quả ớt đỏ vàng. Chỉ là một sạp bán rau thôi mà cũng có đủ thứ màu sắc rồi. Cô bán hàng như một người nghệ sĩ, chỉ cần ai đó nói muốn mua rau gì, tay cô lại thoăn thoắt, vừa lấy rau, vừa gói lại cẩn thận, miệng thì trò chuyện, tươi cười. Chao ôi, sao mà cô ấy có thể làm được thế nhỉ?
Tất cả những hàng hóa được bày bán ở đây đều mang đậm sắc hương, mùi vị của hương đồng cỏ nội được kết tinh từ hồn quê, hồn đất. Cũng có những người đi chợ không mua sắm mà họ đi ngắn, đi bình phẩm hoặc đi chơi chợ. Buổi chiều, người đến chợ thưa dần, đến cuối chiều, khi mặt trời khuất sau núi chợ mới tan.
Mỗi lần đến chợ luôn mang đến cho em những cảm giác mới mẻ. Nhìn quang cảnh mọi người buôn bán tập nập lòng em vô cùng vui sướng vì cuộc sống của mọi người ngày được cải thiện, ấm no, hạnh phúc hơn.