- Bà cô nói bằng giọng cười giả tạo " Hồng ! Mày có muốn vào Thanh Hoá chơi với mẹ mày ko ?" `->` Lúc đầu Hồng toan trả lời " có " vì niềm khao khát muốn gặp mẹ nhưng chợt nhận ra ý nghĩ cay độc chú liền cúi đầu và trả lời " không "( cảm xúc nhớ mẹ và muốn gặp mẹ mãnh liệt).
- Bà cô lại vẫn hỏi bằng giọng ngọt" Sao lại không vào ?...đâu !" và nhìn Hồng bằng ánh mắt dò xét " nhìn chằm chặp" `->` khoé mắt Hồng cay cay, lòng thắt lại, cảm xúc tủi tủi cực xuất hiện.
- Bà cô ngân dài từ " em bé " như muốn khoáy sâu nỗi đau tủi cực của Hồng và " tươi cười " nói bằng giọng rất kịch về việc họ hàng gặp mẹ `->` Khiến nước mắt Hồng rơi đầm đầm đìa, cổ họng nghẹn ứ lại vì đã quá sức chịu đựng, chú không thể nhẫn nhịn và chịu được những lời nói ác nghiệt, cay đắng của bà cô nham hiểm.
`=>` Khái quát diễn biến tâm trạng : Từ sự im lặng, cúi đầu -> cố gắng gồng mình chịu đựng lời lẽ cay độc, mỉa mai -> cảm thấy tủi cực, đau đớn -> không chịu đựng được những lời đó liền rơi nước mắt, cổ họng nghẹn ứ.